PHÁ ÁN Ư- CỨ ĐỂ SAU BỮA TỐI TẬP 2 - Trang 166

Trên bộ sofa đặt chính giữa phòng khách. Một cô gái mặc áo len trắng

ngà đang nằm ngửa mặt lên trần. Nhưng không phải cô đang nằm nghỉ. Trên
ngực cô có một vết ố đỏ đến nhức mắt. Từ vết ố này, từng giọt chất lỏng
màu đỏ nhỏ xuống thảm trải sàn tạo thành hình bản đồ. Không nghi ngờ gì
nữa, đây chính là máu chảy ra từ cơ thể cô gái.

“…” Chị Tamiya Yoshie đứng sững như trời trồng.

Chị nhìn lên mặt cô gái.

Khuôn mặt trắng bệch, vô cảm, chứng tỏ cô gái đã tắt thở. Chiếc cằm

nhọn, khuôn miệng nhỏ cùng cặp mắt ti hí, mái tóc đen cụt lủn như tóc con
trai…

Tamiya Yoshie cố lấy chút hơi từ cổ họng để gọi tên một người,

“Natsuki…”

Hanayagi Natsuki là con út của gia đình Hanayagi. Ở tuổi 19, Natsuki

được tất cả mọi người yêu mến bởi bản tính ngây thơ, trong sáng. Lẽ nào
cuộc đời với tương lai tươi sáng đầy hứa hẹn đã đột ngột khép lại tại đây?

Tamiya Yoshie không tin nổi vào mắt mình, chị run run đưa hai tay lên

ôm mặt rồi chạy ù ra khỏi phòng khách. “Nguy rồi, Natsuki đã…”

Ra tới hành lang, bỗng Tamiya Yoshie nghe thấy có tiếng gọi từ phía

sau. “Chị Yoshie, chị sao thế?”

“Ối” Chị giúp việc giật mình quay lại, nhưng khi nhìn thấy người đứng

trước mặt, chị càng hét to hơn rồi ngã bệt xuống đất. “Ối, Natsuki. Gì thế
này!”

Người đang đứng trước mặt chị có mái tóc đen, ngắn. Đây đúng là

Hanayagi Natsuki rồi. Chị giúp việc hoảng loạn, không hiểu chuyện gì đang
xảy ra, hết chỉ tay về phía phòng khách lại chỉ sang Natsuki, “Na… Natsuki
ở đây ư? Vậy… ai ở trong kia?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.