PHÁ ÁN Ư- CỨ ĐỂ SAU BỮA TỐI TẬP 2 - Trang 231

Nhưng cuối cùng vẫn không tránh khỏi việc bị ngã. Chiếc thang đổ kêu cái
rầm, còn họa sĩ với con dao trên tay đã…”

“Ra vậy. Nghĩa là họa sĩ đã tự đâm mình!”

“Đúng thế!” Reiko vui mừng vỗ tay. “Tóm lại, đây không phải vụ giết

người mà là một tai nạn không may xảy ra tại căn phòng kín. Anh thấy suy
luận của tôi thế nào?”

“Ôi, thưa tiểu thư!” Mặt Kageyama tràn đầy cảm xúc, anh gật đầu.

“Tiểu thư nói đúng. Quả thật, ý nghĩ tầm bậy của tiểu thư không đáng để kể
cho người khác. Người nghe sẽ chỉ thấy mất thời gian vô ích.”

Kageyama bất ngờ thốt ra những lời xúc phạm. Reiko trượt khỏi chiếc

ghế đu vì quá sốc, ngã nhào vào đống tác phẩm nghệ thuật xếp đằng sau
khiến chúng tan tành. Thiệt hại này khó mà đo đếm nổi nhưng trên hết là tổn
thất về mặt tinh thần của Reiko.

“…” Reiko từ từ đứng lên từ đám bụi, đưa mắt lườm người quản gia

hỗn xược. “Anh, anh vừa cho tôi lên mây xong lại… Tầm bậy là sao! Ý nghĩ
tầm bậy là thế nào! Tôi mới là người thấy mất thời gian vô ích vì đã kể cho
anh đấy!”

“Tôi, tôi xin lỗi. Từ ‘tầm bậy’ có vẻ hơi quá. Có lẽ nên dùng từ ‘tầm

thường’.”

“Giống nhau cả thôi.” Tiếng hét của Reiko vang khắp cả “mồ chôn

nghệ thuật”. “Anh bắt tôi nói ra chỉ vì muốn hạ nhục tôi đúng không? Tên
quản gia đáng ghét kia!”

“Tôi không có ý đó.”

Kageyama cúi đầu tạ lỗi rồi nhìn Reiko trách móc. “Suy luận của tiểu

thư, nghe đến đoạn giữa thì rất xuất sắc. Nhưng đoạn cuối thì không chấp
nhận được. Tiểu thư nghĩ mà xem. Họa sĩ bị đâm vào lưng cơ mà. Ông ấy
phải ngã theo cách nào để có thể tự đâm dao vào lưng đây? Tiểu thư nghĩ là
trên đời này có cú ngã ngoạn mục đến thế sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.