PHÁN QUYẾT - Trang 177

chí khí như vậy thôi cũng chẳng khác biệt gì so với những tên phá gia chi
tử. Lão xưởng trưởng mặc dù nói rằng những lời ông nói không có ý gì
khác nhưng Lý Cao Thành vẫn cảm thấy từng câu từng chữ thực sự đang
nhằm thẳng vào ông. Nói thật thì đội ngũ cán bộ lãnh đạo của Công ty tập
đoàn Dệt may Trung Dương lúc đầu đúng thật là được sắp xếp theo ý của
cá nhân ông. Đương nhiên cũng có trưng cầu ý kiến của nhiều người,
nhưng tất cả cũng chỉ đơn thuần là tượng trưng mà thôi, đội ngũ mà ông đã
định ra thì có ai dám phản đối, ai có thể phản đối đây? Lão xưởng trưởng,
cựu kĩ sư trưởng lúc đầu cũng từng phản đối đội ngũ ấy, nhưng chẳng phải
ông đã phủ định từng ý kiến một rồi đó sao? Thậm chí đến hôm nay, hễ nhớ
đến chuyện đó lại khiến ông có một chút ngại ngùng xấu hổ? Nếu như
không phải Trung Dương gặp phải vấn đề lớn thế này, nói không chừng ông
sẽ còn phải xấu hổ vì việc đó cả đời. Hôm nay ông vẫn mãi đắn đo do dự về
vấn đề Trung Dương, nói thẳng ra thì chẳng phải vì đám lãnh đạo trước mắt
của Trung Dương có mối quan hệ dây mơ rễ má với ông sao? Lo lắng này,
phiền não kia thực ra chẳng phải đều là vì điều đó sao? Điều này anh muốn
phủ nhận là có thể phủ nhận được ư?

Có lẽ nhận thấy thời gian đã hơi lâu, có lẽ cảm thấy cảm xúc của Thị

trưởng không được tốt, những người còn lại đều không nói thêm gì nữa.
Lúc gần đi, một vài đại biểu đã gửi lại một bức thư kiến nghị yêu cầu điều
tra xử lý kiên quyết vấn đề suy đồi trong đội ngũ lãnh đạo công ty với hơn
1 vạn chữ ký của công nhân, và kế toán công ty trách nhiệm hữu hạn Tân
Triều doanh nghiệp số 3 thuộc Dệt may Trung Dương đã gửi ông một bảng
kiểm kê chi tiết các khoản chi tiêu mấy năm gần đây của công ty trách
nhiệm hữu hạn Tân Triều.

Hai thứ gửi lại đó đều rất dày, cầm trên tay trĩu nặng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.