PHÁN QUYẾT - Trang 217

vài lời nói của ban lãnh đạo công ty, thậm chí là những lời nói trong phạm
vi nhỏ, ông ấy lại biết rõ mồn một! Nhất là kinh nghiệm cá nhân, tình hình
gia cảnh của các lãnh đạo chủ chốt trong công ty, Dương Thành thậm chí
còn nắm được nhiều thông tin hơn ông. Ví dụ như, Dương Thành biết tổng
giám đốc công ty Quách Trung Diêu đi xe hiệu gì, Bí thư Đảng ủy Trần
Vĩnh Minh ngồi xe hiệu nào. Phó tổng giám đốc Phùng Mẫn Kiệt mặc dù
ngồi xe Santana, nhưng nội thất trang bị trong xe lên đến gần 200 nghìn tệ!
Và những thứ đó trong đơn thư khiếu nại vốn không hề đề cập đến, thật
không thể tưởng tượng được Dương Thành lấy những thông tin đó từ đâu.

Đoạn đối thoại giữa ông với Dương Thành, đến giờ vẫn khiến ông

cảm thấy bất an, lo lắng, thấp thỏm.

"Lão Lý, tôi có một cảm giác, cũng không biết đúng hay không. Đối

với vấn đề của công ty Trung Dương, tôi luôn cảm thấy kỳ thực ông rõ hơn
tôi, biết rõ tính nghiêm trọng của sự việc hơn tôi. Chẳng qua chỉ là ông
muốn trì hoãn, muốn xem xét, hy vọng tình hình của công ty Trung Dương
có thể tốt trở lại."

Lý Cao Thành sửng sốt không nói được lời nào. Vấn đề này ông chưa

nghĩ đến, ông không biết tự sâu trong đáy lòng mình có thực có ý nghĩ này
không. Tuy nhiên, có một điểm cực kỳ chính xác là, thực sự dù có nằm mơ
ông cũng đều mong mỏi tình hình của Trung Dương chuyển biến tốt lên. Vì
những công nhân của Trung Dương, vì ban lãnh đạo này của Trung Dương,
đồng thời cũng là vì chính ông! Hoặc giả vì bản thân ông nhiều hơn.

Vì cái gì của bản thân đây? Giải thoát? Danh dự? Hay là tình cảm? Có

lẽ để giải thoát cho chính bản thân mình là chính. Vì một công ty Trung
Dương, ông thực sự mệt mỏi rồi. Tinh thần mệt mỏi, cuộc sống cũng mệt
mỏi.

Lý Cao Thành không nói gì, Dương Thành cũng không buông tha, vẫn

tiếp tục những lời khiến người ta phải suy nghĩ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.