PHÁN QUYẾT - Trang 219

Vì tôi không hạ được quyết tâm? Hay vì cảm thấy tự sâu trong đáy

lòng mình tôi chỉ nghĩ làm cách nào để bảo vệ cho đám người đó thoát nạn?
Hoặc là, chỉ vì sự tồn tại của tôi, nên vấn đề của công ty Trung Dương
không thể giải quyết, mà dù muốn giải quyết cũng không được?

Nhưng nếu đã như vậy, tại sao Dương Thành lại hết lần này đến lần

khác thuyết phục mình, vấn đề của Công ty Trung Dương, phải do ông lĩnh
soái, phải do ông đích thân giải quyết, nếu không thì chẳng người nào xử lý
được vấn đề của công ty Trung Dương đâu.

Tháo dây phải cần người buộc dây?

Phải chăng nghĩ như vậy?

Thật sự như vậy ư?

Ông không tin.

Nhưng Dương Thành lại dường như đặt niềm tin chắc chắn vào điều

này như đinh đóng cột, ánh mắt ông ấy hoàn toàn chân thành và khẩn thiết,
không có mảy may một chút gì gọi là lọc lừa và giả dối. Những điều toát ra
từ ánh mắt ấy khiến người ta xúc động, khiến người ta cảm thấy tin tưởng
và khó cưỡng.

Rốt cuộc là vì sao?

"Tuổi còn trẻ mà đã giảo hoạt như vậy." Đây là phản ứng trực tiếp đầu

tiên của vợ ông đối với nghi vấn này. Dù giọng nói của vợ ông không cao,
nhưng lại khiến ông cảm thấy chói tai.

"Sao có thể nói như vậy, Dương Thành vốn không phải là loại người

như bà nghĩ." Ông thực sự thấy ác cảm với nhận thức đó của vợ mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.