PHÁN QUYẾT - Trang 221

quyết được hay không, giải quyết tốt hay không, cốt lõi à ở ông! Vấn đề
nghiêm trọng như vậy, lại dồn hết trách nhiệm cho ông, ông nói xem ông ta
có giảo hoạt không? Lại còn không phải người như vậy?"

"Vậy bà nói việc này nên do ai chịu trách nhiệm? Trong thành phố

này, còn ai có thể quản việc của công ty Trung Dương, còn ai có thể chịu
trách nhiệm này?

"Đương nhiên chỉ có thể do ông chịu trách nhiệm, ai muốn chen chân

vào cũng không được!"

"Thế mà bà còn công kích Dương Thành và bắt tôi quản việc này?

Chẳng phải là làm gì có cái lý lẽ nào như vậy."

"Lý là như vậy, nhưng không nên nói thế." Vợ ông vẫn giọng lý sự,

"công ty Trung Dương không phải là nơi ông ta tùy tiện chỉ trích phê bình,
còn để ai chịu trách nhiệm lo việc của công ty Trung Dương, cơ bản không
nằm trong phạm vi chức trách của ông ta. Mà phải do ông quyết định, chứ
không phải là "do ông ta quyết định."

Ông cảm thấy mình gần như đang dần dần bị vợ dẫn dắt, thậm chí còn

cảm thấy những lời vợ mình nói quả thực cũng có đạo lý nhất định. Ông
lặng lẽ nhai từng miếng cơm nhạt nhẽo, không nói thêm lời nào nữa.

Vợ ông ngồi bên cạnh vẫn liến thoắng không nghỉ:

"Ông tưởng Dương Thành đơn giản như vậy? Nếu thật sự như ông

nói, thì còn trẻ như vậy mà đã ngồi được vào vị trí người đứng đầu thành
phố này sao? Gần bốn mươi tuổi đã làm thường vụ tỉnh ủy, bao lâu nữa là
ủy viên Trung ương, là phó Bí thư Tỉnh ủy, đến năm mươi tuổi, chắc sẽ làm
luôn Bí thư Tỉnh ủy, không chừng còn leo lên đến cả bộ chính trị Trung
ương. Tuổi trẻ tài cao, tiền đồ rộng mở, một Bí thư Thành ủy mọi người
đều coi trọng như vậy, ông tưởng trong mắt ông ta có ông chắc? Ông ta sẽ
coi trọng ông chắc? Cứ cho là bây giờ ông ta rất tôn trọng ông đi, thì thứ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.