PHÁN QUYẾT - Trang 238

"Bí thư Nghiêm, vừa rồi ông cũng nói với Dương Thành như vậy hả?"

Lý Cao Thành dường như có gì đó vẫn nghe chưa hiểu.

"Tôi biết anh có nhiều lo nghĩ, nhưng cái nào nên nói thì vẫn phải nói,

lo cho đại cuộc không có nghĩa là không cần đến lập trường và nguyên tắc,
lúc cần rõ ràng thì phải rõ ràng, điểm này anh lại không bằng được Dương
Thành." Nghiêm Trận thẳng thắn bày tỏ, nghe khẩu khí dường như ông ta
hiểu rất rõ quan điểm và cách nghĩ của Lý Cao Thành và Dương Thành,
"Tôi đã nói với ông ta rất rành mạch, đây đều là cách nghĩ và ý kiến của cá
nhân tôi, tôi vẫn chưa thương lượng với anh, nếu không thì sao tôi lại gọi
ông ta trước rồi mới gọi anh."

...

Điện thoại đã ngắt một hồi lâu, Lý Cao Thành vẫn đứng trơ người ở

đó. Ông thật không ngờ cùng một câu nói , Nghiêm Trận đồng thời nói với
cả hai người! Ông thực sự không thể tưởng tượng được khi Dương Thành
nghe những điều này sẽ nghĩ gì. Và điều làm ông bất an chính là Dương
Thành sau khi nghe xong những lời của Nghiêm Trận có nghĩ rằng tình
hình mà Nghiêm Trận nói cũng như cách nghĩ và quan điểm mà Nghiêm
Trận đưa ra đều là từ chính bản thân ông mà ra hay không?

Nếu Dương Thành thật sự nghĩ như vậy hoặc cho rằng như vậy thì

Dương Thành tất nhiên sẽ cho rằng anh lấy Nghiêm Trận ra để ép ông ta,
nhờ Nghiêm Trận mở miệng nói những lời mà anh không muốn và không
thể nói, không chừng Dương Thành còn cho rằng anh có suy nghĩ và việc
gì đó mờ ám trong vấn đề Dệt may Trung Dương. Nếu không làm sao anh
có thể khiến cho Phó Bí thư thường vụ Tỉnh ủy Nghiêm Trận phải gọi điện
đến, mà lại còn là cuộc điện thoại cấp bách, cuộc gọi ngay lúc đang diễn ra
cuộc họp thường ủy.

Chả trách lúc Dương Thành nghe xong điện thoại đi vào chẳng thèm

nhìn anh lấy một lần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.