PHÁN QUYẾT - Trang 285

một bình rượu nho khô 488 tệ, một chai XO chính hãng với giá 3888 tệ!
Ông tính qua những thứ có ở trên bàn, ít nhất cũng phải trên 8000 tệ!

Đây là vẫn chưa bắt đầu hát, vẫn chưa bắt đầu uống rượu, đây còn

chưa tính phí phục vụ và tiền boa cho mấy cô gái!

Nếu tính thêm một bữa ăn tối bắt buộc, nếu còn có những mục đích

khác thì e rằng 2 vạn tệ vẫn còn chưa đủ.

Hai vạn tệ có thể làm được những việc gì?

Gần như là có thể cưới được vợ, mua được mấy chục đầu bò, mua

được chục mẫu đất, là thu nhập cả một năm ở nông thôn! Có thể giúp một
trăm trẻ em thất học được trở lại cắp sách đến trường! Ở Trung Dương có
thể giúp hai trăm công nhân có được phí sinh hoạt một tháng!

Thế nhưng ở đây chỉ cần nửa buổi tối đã tiêu hết rồi.

Một mặt nó là sự xa hoa cực độ, một mặt lại là kiểu lãi kếch xù.

Thêm một lần nữa Lý Cao Thành thấy xót xa, không phải vì cái giá

hóa đơn tối hôm nay mà là vì ông đã cảm thụ được sâu sắc sự thất bại và vô
dụng trong cái chính sách và quy định tự tay ông biên soạn ra, và điều làm
ông đau lòng nhất đó là ở tại nơi này, luật pháp cũng bị vô hiệu hóa. Để tiết
chế kiểu lãi khủng này, chính quyền thành phố đã liên tiếp hạ lệnh cảnh
cáo, văn bản giấy tờ, con dấu đỏ cũng phát đi không biết bao nhiêu lần, và
loại hành vi này cũng được quy định rất rõ ràng trong các văn bản pháp
luật, nhưng dường như chẳng có tác dụng gì, loại hành vi trắng trợn này
vẫn cứ tràn lan bừa bãi! Thậm chí còn được viết trên cả một bảng giá
đường đường chính chính, giấy trắng mực đen nữa!

Là ai cho họ cái gan làm vậy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.