PHÁN QUYẾT - Trang 316

-----

(2) Hậu phát chế nhân: Nói một cách khác là "Lấy tĩnh chế động" hoặc

"Phòng thủ để tiến công " có nghĩa là phải nhẫn nhục, chờ đợi thời cơ đến
để đối phương bộc lộ khuyết điểm. (ND)

Hôm nay đương nhiên cũng không ngoại lệ.

Nhưng có một điểm khách biệt đó chính là tâm lý của Lý Cao Thành

đã không còn giống như trước nữa, sẽ nói hết suy nghĩ và quan điểm của
mình ra nhưng với một sự xem xét đắn đo xem rốt cục nên nói thế nào, rốt
cục nên làm sao để có thể dẫn dắt lời nói khiến anh nói ra những gì anh
biết.

"Bí thư Nghiêm, vừa họp thường ủy xong tôi liền kêu thư ký trưởng

Thành ủy hồi báo lại cho ông, cậu ta đã đến đây chưa?" Lý Cao Thành cảm
thấy câu mào đầu này có vẻ hơi vụng về, đây là thứ cảm giác mà trước đây
rất hiếm khi xuất hiện.

"Đến rồi." Một câu trả lời cực ngắn gọn rồi trừng trừng nhìn ông yên

lặng. Nghiêm Trận trước giờ vẫn vậy, khi tiếp khách, nhất là lúc gặp cấp
dưới, ông ta thường hay có kiểu nhìn anh trừng trừng như vậy. Bình thường
chẳng ai dám đáp lại cái ánh mắt đó, ai cũng cúi đầu nhìn xuống dưới. Mà
hễ anh trốn tránh ánh mắt của ông ta thì cũng coi như anh bị ông ta áp đảo
về mặt khí thế. Nhưng cũng không còn cách nào khác, vì ông ta là cấp trên
của anh, là lãnh đạo của anh, ông ta có thể nhìn anh như vậy nhưng anh lại
không thể làm thế với ông ta.

"Bí thư Nghiêm, tình hình cơ bản có phải ông đã biết rồi?" Nhìn một

Nghiêm Trận vừa nghiêm túc vừa uy nghiêm, Lý Cao Thành cảm thấy
mình hôm nay hình như không cần nói gì hết.

"Ừ. Bây giờ tôi chỉ muốn nghe anh nói." Nghiêm Trận nhìn thẳng Lý

Cao Thành, bất giác Lý Cao Thành cảm thấy bị áp lực. Ông mơ hồ như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.