PHÁN QUYẾT - Trang 357

lại như vậy. Thực ra ngay cả bản thân họ cũng không biết rốt cuộc mình
bận việc gì, trước mắt đang bận cái gì. Có lẽ chính trong cái bộn bề công
việc này mà tỉ lệ thất nghiệp ngày càng gia tăng, doanh nghiệp vừa và lớn
ngày càng thua lỗ, nếp sống xã hội ngày càng tha hóa, quần chúng bất mãn
ngày càng đông... .

Đến bao giờ mới thực sự xua đi hết được tất cả những điều này, để có

thể bận rộn những việc thực sự cần bận rộn?

Nét chữ trước mặt dần dần phản chiếu vào trong tầm mắt ông:

Thị trưởng Lý, chúng tôi đều biết rằng ông thực sự rất bận, một Thị

trưởng quản lý hơn trăm vạn người, sao lại không bận cho được.

Vì vậy, chúng tôi thật không nhẫn tâm quấy rầy ông. Bao năm rồi,

chúng tôi cũng chưa từng quấy rầy ông.

Nhưng lần này lại khác, dù ông có bận thế nào thì nhất định trong bộn

bề công việc sẽ có việc của Trung Dương.

Toàn thể chiến sĩ thi đua toàn công ty thỉnh cầu ông, xin đừng tra hỏi

qua loa để kéo dài vô thời hạn sự việc của Trung Dương.

Thị trưởng Lý, thật sự không thể kéo dài nữa rồi, chính xác là không

thể kéo dài thêm được nữa.

Tình hình nghiêm trọng lắm rồi, tinh thần của quần chúng cũng lên

cao quá rồi, nếu tiếp tục kéo dài, e rằng sẽ rất nguy hiểm.

Thực sự sẽ xảy ra chuyện lớn đấy.

Thị trưởng Lý, ông là xưởng trưởng cũ của chúng tôi, tình hình Trung

Dương có lẽ ông cũng hiểu và nắm rõ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.