PHÁN QUYẾT - Trang 377

Ông đều đã tưởng tượng ra mọi chuyện, nhưng lại không nghĩ rằng nó

sẽ như thế này: đại hội vạn người mà lại không có đến một người tham gia!
Mang đến mấy chục xe chở sản phẩm cứu tế lại không có lấy một người
đến để nhận cứu tế!

Bao năm rồi, Lý Cao Thành đã tham gia không biết bao nhiêu hội nghị

và các hoạt động rồi nhưng chưa từng rơi vào tình cảnh thế này, một hội
nghị không có người tham dự, một hoạt động không có người tham gia!
Khiến mười mấy vị lãnh đạo lớn nhỏ của thành phố, đương nhiên bao gồm
cả Thị trưởng ông, ai nấy đều phơi mặt phơi mông ra ở đó!

Đừng nói là chưa gặp phải, mà ngay cả nghe cũng chưa từng nghe

qua!

Lý Cao Thành lặng lẽ đưa mắt nhìn những gương mặt vừa thân quen

vừa lạ lẫm ở phía trước:

Tổng giám đốc Quách Trung Diêu, bí thư Đảng ủy Trần Vĩnh Minh,

phó tổng giám đốc Phùng Mẫn Kiệt, phó tổng giám đốc Ngô Minh Đức...

Đều rất gượng gạo, rất lúng túng, rất ủ rũ, rất ngỡ ngàng.

Mặt đối mặt, nhưng ánh mắt lại tìm đường lẩn tránh.

Cũng không biết mất bao lâu, Lý Cao Thành mới phá tan được bầu

không khí tĩnh lặng đó:

"...Người đâu? Là chưa thông báo hay là tổ chức không nổi?"

"Thị trưởng Lý,... là thế này ạ, bọn họ bảo tôi nói trước với các ông

rằng đừng kêu họ ra. Mấy lãnh đạo công ty cũng đã thương lượng rồi, cảm
thấy hay là không nên nói cho họ thì hơn..." Tổng giám đốc Quách Trung
Diêu có vẻ ấp úng đáp lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.