PHÁN QUYẾT - Trang 437

Vì vợ, vì con, vì bản thân, cũng là vì lương tâm của chính mình, vì

một người phụ nữ tốt thầm lặng không đòi hỏi.

Năm thứ hai sau khi Hạ Ngọc Liên được điều lên tỉnh, người chồng

mắc nhiều bệnh trong người cuối cùng đã lìa đời, khi đó mới hơn 40 tuổi,
Hạ Ngọc Liên vẫn ở vậy, không đi thêm bước nữa.

Ngày tháng sau đó, vị trí của Lý Cao Thành ngày một lên cao, còn Hạ

Ngọc Liên vẫn là một công nhân bình thường. Lý Cao Thành đã từng thử
cho cô ấy làm một số công việc dạng như tổ trưởng, ca trưởng, nhưng
chẳng được vài ngày cô ấy lại kiên quyết không làm nữa, cô ấy nói cô ấy
không hợp để làm lãnh đạo, cũng không hợp để làm chiến sĩ thi đua tiên
tiến. Thực tế cũng đúng như vậy, Hạ Ngọc Liên làm việc không ai phàn nàn
gì, nhưng mỗi lần bầu chọn chiến sĩ thi đua lại chẳng ai bỏ phiếu bầu.

Cô ấy thật sự quá mộc mạc, quá đơn giản, nên tất cả mọi người thường

quên mất sự tồn tại của cô ấy.

Năm 1980, Lý Cao Thành được điều đến nhà máy Dệt may Trung

Dương với thân phận phó xưởng trưởng, phó Bí thư Đảng ủy. Vì Trung
Dương mới thành lập một phân xưởng sản phẩm dệt may loại mới, cần gấp
một thế hệ nữ công nhân lành nghề, nên Hạ Ngọc Liên một lần nữa lại cùng
Lý Cao Thành đến nhà máy này.

Về sau đó, con cái ngày một lớn hơn, địa vị của vợ chồng Lý Cao

Thành cũng ngày một cao hơn, mối quan hệ của cả nhà với Hạ Ngọc Liên
cũng dần dần nhạt đi. Mỗi dịp Tết, thi thoảng nhớ đến mới cho lũ trẻ đi
tặng chút quà.

Năm mà Lý Cao Thành sắp rời khỏi Trung Dương, ông đã từng tìm

gặp Hạ Ngọc Liên một lần, cụ thể là gặp gỡ về điều gì thì ông cũng chẳng
nhớ rõ nữa, hình như là việc phân nhà ở. Con cái lớn rồi, sắp kết hôn hết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.