PHÁN QUYẾT - Trang 439

thành cảnh tượng này: trong bốn góc của một căn nhà tầng trệt vốn có,
bỗng chòi lên mấy mét vuông vừa thấp, vừa nhỏ, vừa hẹp giống như tổ ong
đất. Vì thế, các con đường qua lại ngày càng bị thu hẹp lại, thậm chí còn
mất dạng luôn; những ngôi nhà ngày xưa cũng biến dạng đi nhiều, thậm chí
không còn thấy sân đâu nữa, nên không hiểu sẽ phải đi như thế nào để có
thể tiến vào hoặc đi ra khỏi cái quần thể đang hiện diện trước mắt này.

Lý Cao Thành không điều tiết được cảm xúc, ông lại nhớ đến cảnh

tượng Hạ Ngọc Liên khi xưa tìm đến ông để giải quyết vấn đề nhà ở, đột
nhiên cảm thấy trào lên một nỗi hổ thẹn đắng họng, bao nhiêu năm rồi, Hạ
Ngọc Liên chưa từng đưa ra với ông một yêu cầu nào.

Lũ trẻ nhà Hạ Ngọc Liên phải chăng là sống trong cái ô giống như tổ

ong này?

Hỏi liên tiếp mấy nhà mới biết được địa chỉ rõ ràng của Hạ Ngọc Liên.

Nỗi lo lắng và phỏng đoán của ông đồng thời đều được chứng thực: cả

nhà Hạ Ngọc Liên quả thực đều sống ở đây.

Thực ra không xa lắm. Quay người bước qua một con đường hẹp như

một chiếc khe nhỏ rồi vòng hai vòng là tới.

Vừa đặt chân đến đây, trong thoáng chốc dường như mọi kí ức đều

quay trở về.

Đúng, chính là nơi đây. Hơn nữa, tất cả đều chưa thay đổi, vẫn dáng

vẻ ngày xưa, vẫn như vẻ vốn có của nó. Tất nhiên ở đây cũng giống như
những nơi khác, cũng trồi lên từng ô từng ô nhỏ với hình dạng không đồng
đều.

Duy nhất một điều khiến ông không có chủ kiến là: đứng trước cửa

từng ngôi nhà lớn nhỏ ngang nhau này, không biết rốt cục phải gõ cánh cửa
nào?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.