PHÁN QUYẾT - Trang 440

Vừa may có một người phụ nữ đi đổ rác, Lý Cao Thành vội vàng đi

đến hỏi.

"Tìm mẹ chồng cháu ạ?" Có thể là vì trời quá lạnh, gió thổi quá to,

cũng có thể là vừa bước ra ngoài trời mắt vẫn còn hoa nên người phụ nữ
mặt hơi sưng, quần áo quấn tròn bịt kín ấy chớp mắt một hồi mới buông nổi
một câu nói: "Ông ở đâu đến vậy? Tìm mẹ cháu có việc gì?"

Không ngờ đó lại chính là con dâu của Hạ Ngọc Liên!

"Ta ở thành phố, bà ấy có nhà không?"

"Ở thành phố?" Nhìn điệu bộ hồ nghi của người phụ nữ này, Lý Cao

Thành liền hiểu ra rằng người con dâu của Hạ Ngọc Liên vốn không nhận
ra ông, không nhớ ông hoặc là không nghĩ là ông. Sau khi dò xét một lượt,
người con dâu lạnh lùng đáp: "Có việc gì không? Bà không có ở đây."

"Bà ấy không sống ở đây?"

"Có, nhưng đi làm rồi."

"Đi làm?" Lý Cao Thành đứng ngẩn người, "Làm cái gì? Ở đâu? Lẽ

nào bà ấy vẫn chưa về hưu?"

"Ông ở đâu trong thành phố vậy?" Trước một chuỗi câu hỏi của Lý

Cao Thành, con dâu Hạ Ngọc Liên lại một lần nhìn Lý Cao Thành với vẻ
đầy hoài nghi.

"Ở chính quyền thành phố, ta họ Lý." Lý Cao Thành cảm thấy mình

chỉ có thể nói như vậy.

"...Ồ!" Đột nhiên cô con dâu trở nên hòa nhã và cung kính, rồi khách

khí nói, "Bác chính là thầy Lý - người cho mẹ cháu mượn tiền đó ạ, tối qua

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.