PHÁN QUYẾT - Trang 441

cháu còn nghe mẹ cháu nhắc tên bác. Bên ngoài lạnh lắm, mời bác vào
trong nhà ngồi ạ..."

Vốn tưởng rằng cô con dâu nhận ra được mình, nào ngờ lại nhận

nhầm, và lại bị nhận thành thầy Lý đến đòi nợ!

Căn phòng còn nhỏ hơn nhiều so với tưởng tượng của ông, toàn những

thứ lung tung chất kín trong nhà, nên không gian vốn đã nhỏ lại càng chật
chội hơn.

Một góc sân nhỏ khoảng tầm 2, 3 mét vuông chừa lại được biến thành

chỗ nấu ăn.

Ban ngày vẫn phải bật điện, nhưng ánh điện cũng lờ mờ mù mịt. Thứ

nhất là vì trong nhà khá tối, thứ hai là vì bóng đèn nhỏ. Có thể là vì tiết
kiệm điện, nên chỉ dùng đèn 15W. Chả trách vừa rồi đi ra ngoài cô con dâu
mới thấy chói mắt như vậy.

Phòng chính xem ra đã để cho con dâu ở, nhưng cái gọi là phòng

chính cũng nhỏ đến tội nghiệp. Ngoài kê được một chiếc giường đôi và một
bộ đồ dùng gia đình đơn giản ra thì dường như không còn chỗ trống nữa.

Nơi ở của Hạ Ngọc Liên là khu nhà bếp lộ thiên ngày xưa! Thực ra

cũng chính là một cái khe nhỏ giữa hai căn phòng, chỉ rộng khoảng một
mét, dài chưa đến hai mét, khoảng lộ thiên ngày xưa đã được bịt bằng một
miếng nhựa lớn! Người bên ngoài vốn không thể vào trong, dù là người có
vóc dáng nhỏ bé, gầy gò như Lý Cao Thành nếu muốn vào trong cũng chỉ
còn cách nghiêng người lách qua. Trong ô nhỏ mà Hạ Ngọc Liên sống, Lý
Cao Thành phát hiện ra cốc nước đặt ở đầu giường đã đóng băng thành một
tầng đá dày!

Lý Cao Thành bỗng rơi nước mắt, mãi lâu sau vẫn chưa thể đứng

vững.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.