PHÁN QUYẾT - Trang 491

bệnh viện, làm sao có thể để cho đông người như vậy kéo vào cùng lúc, nên
mới bảo lại là không ai được vào."

Nói đến đây, Hạ Ngọc Liên không kìm nổi lòng bèn bật khóc. Vừa lau

nước mắt vừa hỏi han tình hình sức khỏe Lý Cao Thành. Nói một hồi, cuối
cùng Hạ Ngọc Liên đã chuyển đề tài sang tình hình của nhà máy:

"Thị trưởng Lý, liệu có phải ông... sắp ban lệnh cấm đối với cái xưởng

đó? Xưởng trưởng bảo rằng ông sẽ nhanh chóng cho công an bắt hai tên đó,
cũng sẽ sớm khai trừ bọn họ ra khỏi xưởng... xưởng trưởng còn nói, xưởng
này mới xây dựng, có nhiều chỗ vẫn chưa phù hợp với quy định của Chính
phủ, hiện nay đang gấp rút cải tạo, sẽ trở nên chính tắc ngay thôi... Lần này
tôi đến chỗ ngài, xưởng trưởng bảo nhất định phải nói với ngài, xây dựng
một xưởng như vậy không hề dễ dàng gì..."

"Xưởng trưởng nào nói vậy?" Lý Cao Thành gặng hỏi kèm chút phẫn

nộ.

"Chính là, chính là xưởng trưởng của xưởng sản xuất mà ngài đến

hôm đó ạ..." Hạ Ngọc Liên lắp bắp trả lời.

"Xưởng trưởng đó tên là gì? Là người ở đâu?"

"... Tên... tên là gì nhỉ, ngài xem trí nhớ của tôi, ngài xem trí nhớ của

tôi, sao lại không nhớ ra nổi?" sắc mặt Hạ Ngọc Liên bỗng lại trở nên tái
nhợt.

"Ài!" Lý Cao Thành thấy biểu hiện của Hạ Ngọc Liên bất giác thấy

đau lòng, nhưng nghĩ đi nghĩ lại vẫn không nhịn được bèn hỏi một câu,
"Sao ông ta không tự đến lại bảo một người tuổi đã cao như chị đến? Đến
cả tên của ông ta chị cũng không biết mà chị còn nói giúp cho ông ta? Ông
ta có từng coi công nhân các chị là người không...?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.