PHÁN QUYẾT - Trang 502

"Thế cậu? Cậu nghĩ thế nào?"

"Tôi nghĩ..." Ngô Tân Cương bỗng nhiên ấp úng.

"Cậu nghĩ gì?" Lý Cao Thành giọng đầy kiên quyết.

"Tôi nghĩ ngài vẫn chưa đưa ra được quyết định rốt cuộc là nên điều

tra lớn hay là điều tra nhỏ, rốt cuộc nên điều tra triệt để hay chỉ điều tra
thông thường."

"... Ừ?" Lý Cao Thành lại thấy xao động, "Vậy cậu nghĩ nên điều tra

thế nào?"

"Thị trưởng Lý, ngài muốn tôi nói thật hay là muốn tôi nghĩ cách?"

"Nói thật."

"Thị trưởng Lý, đối với ngài mà nói, chỉ có một con đường, đó chính

là điều tra lớn, điều tra triệt để." Ngô Tân Cương trả lời, hai mắt sáng long
lanh, "Thị trưởng Lý, trong mắt lão bách tính, ngài là một vị quan thanh
liêm hiếm có. Nhân sinh nhất thế, mỗi người có một cách nói khác nhau.
Thứ ngài lựa chọn là một đời một kiếp vì dân, vì nước. Thị trưởng Lý,
không giấu gì ngài, tôi đã xem qua lý lịch của ngài, để vào Đảng, ngài đã
viết 36 lá đơn. Mỗi lá đều viết rõ ràng rành mạch, ngài vào Đảng là vì
muốn thật lòng thật dạ phục vụ nước nhà, phục vụ lão bách tính. Đơn xin
vào Đảng của ngài khác với đơn của người khác, không hề có những lời
đao to búa lớn. Và mấy chục năm nay, ngài đã làm đúng như vậy, lão bách
tính cũng đã công nhận ngài. Thị trưởng Lý, có lẽ ngài vẫn chưa biết, trong
mấy ngày này, số cán bộ công nhân đến viện thăm ngài có bao nhiêu! Thật
sự không đếm xuể. Chỉ riêng đại biểu do Trung Dương phái đến cũng đã
mấy trăm người, số công nhân theo đến cũng khoảng một, hai nghìn người.
Một cán bộ lãnh đạo được như vậy quả không dễ dàng. Con người sống
trên đời chỉ với quãng thời gian mấy chục năm, muốn làm vài việc được
người đời ca tụng, được lão bách tính tưởng nhớ, quả thực khó vô cùng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.