PHÁN QUYẾT - Trang 503

Tôi nghĩ bây giờ, sở dĩ ngài khổ não như vậy, là do ngài không muốn hủy
đi sự thanh bạch một đời của mình. Thực ra làm quan đến bao giờ mới là
tận cùng? Làm quan nếu không để lại bia miệng thì chẳng thà không làm.
Cho dù việc chống tham nhũng sẽ kéo theo cả bản thân vướng vào, thì chí
ít lão bách tính cũng sẽ không quên ngài, đất nước này cũng mãi mãi biết
ơn ngài. Một cán bộ lãnh đạo có thể đạt đến mức này, bất kể là với bách
tính hay với chính bản thân vị cán bộ đó cũng đã thấy đủ lắm rồi. Cha tôi
chỉ là một công nhân bình thường, bốn năm trước ông qua đời vì ung thư,
trước khi lâm chung, ông có căn dặn rằng, "Con trai, ta sinh ra 6 người con
trai chỉ có con là có triển vọng. Hãy làm thật tốt, đừng để cha phải mất mặt.
Sau này nếu con làm lãnh đạo, nhất định phải ghi nhớ câu nói này: vi quan
nhất nhậm, tạo phúc nhất phương; vi quan nhất nhậm, bảo nhất phương an
ninh (3). Cha con không giỏi giang, một chức quan nhãi nhép cũng chưa
từng được động đến, nhưng cha con biết hai câu nói này. Nếu có ngày con
được làm quan, con phải làm như vậy, cha ở nơi âm tào địa phủ cũng sẽ tin
ở con..."

-----

(3) Hễ nhậm chức làm quan là phải tạo phúc cho nơi đó, hễ nhậm chức

làm quan là phải giữ gìn cho nơi đó an bình. (ND)

Hai hàng nước mắt trong khóe mắt Ngô Tân Cương lăn dài xuống má.

Lý Cao Thành cũng cảm động sâu sắc.

Ông không ngờ rằng Ngô Tân Cương lại nghĩ về ông như vậy, càng

không ngờ rằng cậu ta sẽ nói ra những lời như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.