PHÁN QUYẾT - Trang 513

"Không có ý gì cả, tôi chỉ muốn có sự chuẩn bị về tâm lý."

Một lần nữa, Lý Cao Thành đưa ánh mắt đầy mong đợi nhìn vợ,

nhưng cuối cùng thứ ông nhìn thấy vẫn chỉ là một sự tuyệt vọng tột cùng.

Trên gương mặt lạnh lùng của vợ ông dần dần hiện lên một vẻ khinh

thường, căm giận đến tận xương tủy, rồi bà buông ra một câu nói mà có lẽ
đời này kiếp này Lý Cao Thành sẽ không bao giờ quên được:

"... Ông thật ích kỉ!" Biểu cảm của vợ ông như đang nhìn một kẻ vong

ân bội nghĩa, "Tôi thật không ngờ ông lại ích kỉ như vậy."

Lý Cao Thành thấy lòng trĩu nặng như một hòn đá bị ném xuống, dù

thế nào ông cũng không nghĩ rằng vợ mình lại nói mình như vậy. Nhưng
cũng chính câu nói này đã khiến ông hoàn toàn bừng tỉnh. Bao năm nay,
ông đã nhìn nhầm vợ, thực sự đã nhìn nhầm vợ mình. Đối diện với cảnh
tượng khiến trái tim người ta tan vỡ này, còn có thể nói gì nữa đây, ông cố
cất lời trong nỗi xót xa đau đớn:

"Nếu bà đã nghĩ như vậy thì chúng ta cũng chẳng còn gì để nói nữa

rồi."

"Lý Cao Thành, ông không hù dọa được tôi bằng kiểu nói đó đâu."

Trong đôi mắt vợ ông có hình đốm lửa, "Trong mắt ông, có lẽ tôi là đứa bé
chưa trưởng thành, nhưng ông nhầm rồi, ông còn ngốc hơn tưởng tượng
của tôi. Nếu chúng ta hoán đổi vị trí, tôi tuyệt đối sẽ không nói ra những
câu nói như vậy. Hễ có việc gì, hễ có vấn đề gì có chút liên can đến bản
thân là lập tức gào lên đòi điều tra, đòi xử lý, đây không phải là quyết đoán,
càng chẳng phải anh hùng. Đó là ích kỉ, là nhu nhược, là hèn nhát, là dối
trá! Thường ngày kêu gào ầm ĩ nhưng thực ra gan bé như chuột, mới có gió
lay ngọn cỏ đã hoảng loạn cả ngày, một chiếc lá trên cao rơi xuống cũng sợ
bị thương tích, những kẻ giống như ông có thể có thành tựu ư! Ông không
có trách nhiệm với bất kì ai, thì người ta cũng sẽ không có trách nhiệm với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.