PHÁN QUYẾT - Trang 53

Ông lặng lẽ quan sát đoàn người trước mặt, vô vàn những cặp mắt của

đoàn người trước mặt cũng lặng lẽ nhìn ông.

Ánh đèn đường nhức mắt chiếu rọi xung quanh khiến quảng trường tái

nhợt. Đột nhiên ông cảm thấy cảm kích không thốt nên lời, từ trong ánh
mắt của mọi người, ông nhìn thấy một sự tin tưởng và kì vọng, thậm chí
còn ánh lên cả vẻ tôn trọng và cảm kích. Không có oán giận, không có phẫn
nộ, càng không có căm ghét hay thù địch. Thứ cảm giác căng thẳng bất an
khi nãy hầu như đã tan biến hết.

"Chào mọi người! Tôi là Lý Cao Thành, nghe nói xưởng chúng ta hôm

nay có chuyện nên tôi vội đến xem mọi người ra sao!"

Một người công nhân già tóc bạc trắng đứng ngay hàng đầu tiên run

run cất tiếng:

"Xưởng trưởng Lý, là anh sao? Có thật là anh không? Sao anh lại đến

đây?"

Nghe câu "Xưởng trưởng Lý", nước mắt Lý Cao Thành chỉ trực trào

ra. Ông cảm thấy người công nhân già này rất quen nhưng không sao nhớ
nổi đã làm công việc gì, càng không thể nhớ ra tên là gì. Ông vội vàng
bước hai bước tiến tới cầm tay người công nhân già kia, giọng cũng hơi run
run:

"Bác à, cháu đây! Cháu là Lý Cao Thành, nghe nói mọi người muốn

lên thành phố tìm lãnh đạo, biết tin xong, cháu đã nghĩ mình nên đến gặp
mọi người thì tốt hơn".

"Anh đến rồi là tốt, đến rồi là tốt" đôi mắt người già rưng rưng lệ,

"xưởng trưởng Lý à, bây giờ anh đã là Thị trưởng, chúng tôi gặp anh khó
lắm. Mọi người tìm anh nhiều lần rồi, đến cổng chính quyền thành phố
chúng tôi cũng không vào được chứ nói chi đến cửa nhà anh."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.