PHÁN QUYẾT - Trang 577

nói nào đó của ông lại được bọn họ cho làm chứng cứ, và lại còn thu âm
lại.

Nếu thật sự như vậy thì quả là đáng sợ. Khi đến nhà ông, họ đã có âm

mưu từ trước, vừa có nhiều người có thể làm nhân chứng, lại còn lén lút thu
âm!

Xem ra bọn họ đã sớm ra tay rồi! Ông chỉ mới nghi ngờ họ thôi, mà

họ đã coi ông là phe đối địch rồi. Hơn nữa, hành động lại nhanh, lại tàn
bạo, lại nham hiểm, lại bỉ ổi đến vậy, hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của ông.
Sở dĩ như vậy, có lẽ chỉ có thể có một cách giải thích duy nhất, đó là họ biết
rõ mồn một về nhất cử nhất động lúc đó của ông. Cũng tức là, lúc đó, thậm
chí là trước đó, ông đã nằm gọn trong tầm kiểm soát của người ta rồi.

Ông đứng ngây người rất lâu, rồi vội vàng lấy chiếc máy ghi âm ra, và

bảo thư ký Ngô Tân Cương tạm thời không tiếp bất cứ người nào, sau đó
ông nhốt mình trong phòng làm việc, một mình căng thẳng ngồi nghe.

Đúng là ma quỷ đáng sợ! Nội dung trong máy ghi âm quả nhiên là sự

việc xảy ra buổi tối hôm đó.

...

Âm thanh lạo xạo nhưng vẫn nghe rất rõ ràng.

Đầu tiên là một loạt bước chân vội vã, tiếp đến là tiếng chào hỏi vui vẻ

nhiệt tình của một người phụ nữ:

"Ồ! Là các anh à! Tôi cứ thắc mắc tại sao mí mắt trái của mình lại

nháy liên hồi như vậy, hóa ra lại ứng nghiệm lúc này đây! Mời vào nhà,
mời vào nhà, Tiểu Liên! Mau đi pha trà!" Tiểu Liên là giúp việc nhà ông.

Nói chuyện sôi nổi lại tùy tiện, vừa bắt đầu đã cho người ta thấy được

quan hệ giữa họ quả thực vô cùng thân mật. Nhất là câu nói mí mắt trái giật

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.