PHÁN QUYẾT - Trang 596

Ông nhìn đồng hồ, vẫn chưa đến 11 rưỡi. Phải nghĩ cách làm cho bản

thân mình bình tĩnh lại trước, chỉ có bình tĩnh mới có thể xâu chuỗi lại
được những vấn đề trước mắt.

Ông cố gắng thả lỏng người, rót một cốc nước nóng, rồi vừa từ từ

uống vừa lật mở chồng thư tín đặt trên bàn.

Ông mở một bức điện báo, của Minh Minh con trai ông.

"Bố mẹ, trường được nghỉ ngày 8 tháng 2 (20 tháng chạp). Con đến

nhà bạn chơi một chuyến, có thể sẽ về muộn vài ngày. Con đã gọi điện về
nhà và đến văn phòng nhưng đều không gặp bố mẹ, bố mẹ có lẽ quá bận.
Xin hãy giữ gìn sức khỏe. Hẹn gặp bố mẹ ở nhà."

Ông thở dài một tiếng, con trai ông trước giờ vẫn vậy, tùy tiện cẩu thả.

Nhưng không hiểu sao, đột nhiên ông lại thấy nhớ bọn trẻ, con gái hai
tháng mới về nhà một lần, còn con trai đã gần nửa năm rồi không gặp.

Tiếp theo là thư của con gái ông, ông sững người ngồi nhìn!

Từ dấu bưu điện có thể thấy đây là thư của 4 ngày trước. Một sự kích

động rất ít xuất hiện bỗng ùa về, lúc mở thư suýt nữa xé cả vào trong.

Bố:

...

Bố nói thực với con đi, nhà mình rốt cuộc xảy ra chuyện gì! Bố với mẹ

rốt cuộc làm sao vậy?

Con muốn nghe bố nói thật! Con còn 8 tháng nữa mới được nghỉ, bố

hãy viết thư cho con ngay bây giờ! Ngay bây giờ hãy nói rõ cho con biết!!!

Mấy ngày nay, hầu như ngày nào con cũng gọi điện về nhà và đến văn

phòng, tối qua con gọi về nhà vào lúc 2 giờ 40 phút sáng, không có ai nghe

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.