PHÁN QUYẾT - Trang 625

Đem trả lại? Dễ dàng vậy ư? Làm sao để trả? Mà trả được hay sao?

Nhưng bất luận là được hay không được đều phải tìm cách để đưa trả

về! Lập tức kêu Tiểu Liên gọi điện trả lại từng món, dù cho trả không được
thì những đồ này cũng tuyệt đối không thể đặt trong nhà như vậy, phải lập
tức kêu người đến đem hết đi. Đem đến sảnh văn phòng chính quyền thành
phố, mà đem đến nhà ăn cũng được. Ông mơ hồ cảm thấy đống đồ này
cũng sẽ khiến mình khó chịu và kinh hãi như món tiền hối lộ kia...

Người ta muốn nói gì thì để cho người ta nói. Giả tình giả nghĩa cũng

được, ra vẻ đạo mạo cũng được, họ muốn nói gì thì kệ họ...

Con người bây giờ đều sao vậy? Những việc thế này như là lẽ tất

nhiên phải có, dù tặng nhiều hơn nữa thì tâm lý cũng vẫn sẵn sàng. Đặc biệt
là mỗi dịp năm mới, các cơ quan, đơn vị, ban ngành và doanh nghiệp lớn
nhỏ, dù có tiền hay không có tiền, có lãi hay không có lãi, dù là cơ sở thua
lỗ cũng đều phải tìm cách để biếu quà cấp trên. Vì thế mà khiến người ta
hình thành nên một quan niệm, một thói quen, tặng quà tặng đồ là đúng, là
nên, là hợp đạo lý, không tặng quà tặng đồ sẽ là không đúng, không nên,
không hợp đạo lý...

Còn nữa, về bí mật của gia đình này, người biết được nhiều nhất chính

là người giúp việc Tiểu Liên. Đối với tất cả mọi việc, cô ấy có thể xử lý
thành thục, tỉ mỉ và rõ ràng thế này, xem ra cô ấy đã quá quen với những
việc kiểu thế này rồi. Tướng phủ gia nô thất phẩm quan, cô giúp việc trẻ
tuổi này thật không hề đơn giản. Nhất định phải tìm hôm nào đó để nói
chuyện rõ với Tiểu Liên...

Lúc ra đến cửa cũng vừa lúc có tiếng gõ cộc cộc.

Cửa mở, ông sững sờ giật mình kinh ngạc.

Mai Mai đang đứng đó với túi lớn, túi nhỏ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.