PHÁN QUYẾT - Trang 63

lánh khi hút thuốc cứ tăng không ngừng nghỉ trong đoàn người, tiếng gió
rét gào rít liên hồi...

Tất cả như sắp bắt đầu một trận ác chiến, không khí đó, cảnh tượng đó

khiến người người thấy căng thẳng bất an.

Người cảm nhận được rõ nét nhất, sâu sắc nhất thứ cảm giác này lại

chính là Thị trưởng Lý Cao Thành.

Vừa rồi ông đã nói với công nhân viên, việc mọi người khởi kiện lên

Thành ủy thành phố chẳng phải là muốn đi tìm lãnh đạo sao? Tôi là một
Thị trưởng, trực tiếp tìm tôi, trực tiếp nói chuyện với tôi, chẳng phải cũng
được hay sao? Hôm nay tôi đến đây rồi, các bạn hãy thẳng thắn nói ra, rồi
xem xem tôi giải quyết có được không, nếu không giải quyết nổi, việc làm
không xong thì các bạn đi tìm những lãnh đạo khác ở Thành ủy thành phố
cũng đâu có muộn, mà dù có đến gặp cả lãnh đạo tỉnh nữa cũng không sao.
Vì sao hôm nay cứ phải tập trung kéo ra phố? Mà mục đích lên phố của các
bạn chẳng phải cũng là nhằm giải quyết vấn đề hay sao? Đừng lo gì hết,
cũng đừng có những suy nghĩ khác rằng tôi sẽ làm này làm kia với mọi
người. Hãy nghĩ xem điều đó liệu xảy ra được sao?

Nói đến đây, Thị trưởng đã không nén nổi dòng cảm xúc, ông thấy

sống mũi cay sè. Nói một câu lương thiện thì tình trạng này của nhà máy,
khó khăn này của công nhân lẽ nào lại không có mối liên hệ gì đến bản
thân người đảm đương chức vụ Thị trưởng này? Đổ lỗi tất cả nguyên nhân
do kinh tế thị trường, do đi sâu cải cách gây ra, nhưng cơ bản mà nói thì
việc đổ lỗi này cũng chẳng khác gì thứ hành vi hủ bại của những người vô
trách nhiệm!

Mấy chục năm rồi, chẳng phải nhờ vào những người công nhân này,

những người công nhân vì hết lòng tin yêu Tổ quốc, tin yêu Chính phủ,
Đảng bảo gì làm đó, lãnh đạo chỉ định đi đâu là chạy nhanh tới đó không
chút do dự, không sợ khổ không sợ mệt, không sợ phơi sương phơi nắng,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.