PHÁN QUYẾT - Trang 630

"Ngồi đi." Lý Cao Thành chỉ vào ghế xô pha.

"Tôi tìm ông mấy ngày rồi, sức khỏe đã khá chưa?" Phó Thị trưởng

Quách dường như đang có tâm sự nặng nề nên nói không đầu không cuối.

"Tôi cũng đang muốn tìm ông đây. Mấy ngày nay, tình hình doanh

nghiệp và nhà máy trong thành phố thế nào rồi?"

"Vẫn tốt. Hôm qua, mấy chục công nhân cũ của xưởng da đã ngồi rất

lâu ngoài cổng thành phố, hy vọng trước khi nghỉ Tết có thể được trả đủ
tiền lương hưu năm nay".

"Đã giải quyết chưa?"

"Giải quyết rồi. Nhưng Thị trưởng Lý, tôi không biết hôm đó, sau khi

chúng ta đi thăm hỏi cứu tế cho Trung Dương trở về, phải chăng ông đã có
một vài suy nghĩ mới. Mấy ngày nay, tôi vẫn luôn nghĩ, phải chăng chúng
ta dự đoán quá lạc quan về công cuộc cải cách doanh nghiệp Nhà nước?
Thị trưởng Lý, điều tôi lo lắng là, nếu ngày nào cũng như thế này thì sớm
muộn gì cũng sẽ loạn thôi." Lời nói của Phó Thị trưởng Quách nghe có tình
có lý.

"Ý ông là tập thể hay là chỉ cá biệt?"

"Đều giống nhau cả, tôi thấy giống như hiệu ứng đôminô vậy, sau này

nếu một doanh nghiệp lớn, kiểu giống như doanh nghiệp Trung Dương mà
sụp đổ thì mấy vạn công nhân trong thành phố của chúng ta chắc chắn sẽ
trở thành một loạt dân tị nạn. Lan đến đâu thì ở đó sụp theo, và đã sụp đổ
thì sẽ sụp đổ hàng loạt. Nếu thật sự đến lúc đó, thì chúng ta còn quản lý thế
nào đây? Làm thế nào để ổn định thế cục này đây?"

"...Có phải ông nghe được gì rồi không?" Lý Cao Thành thấy lạ trước

thái độ bi quan của Quách Đào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.