PHÁN QUYẾT - Trang 660

còn ai dám tra và còn ai dám cho phép tra? Tôi cũng sắp 58 tuổi rồi, Trung
Dương lại ra nông nỗi này. Ông nghĩ xem, không còn chức quan nào có thể
làm tiếp nữa, cũng không có việc nào có thể làm tiếp nữa, tôi lại không
thiểu tiền, lại không sợ ông điều tra, ông thử nghĩ xem tôi còn sợ gì trên thế
giới này nữa?"

"...Đây là những lời tự đáy lòng ông sao?" Lý Cao Thành nhìn Quách

Trung Diêu như nhìn một thứ đồ xa lạ, "Đây cũng là nguyên nhân chính
khiến ông biến thành cái bộ dạng hiện tại sao?"

"Bộ dạng này của tôi phải chăng khiến người ta thấy căm ghét? Phải

chăng ông cho rằng tôi không nói thật với ông?"

"Tôi là lưu manh còn sợ ai, nhưng ông là lưu manh thì ai sẽ sợ ông?

Ông thành ra thế này, ai sẽ thấy ông ghê tởm? Nếu thật sự ông không sợ gì,
thì tại sao không dám về nhà máy, lại phải đến sống ở đây? Nếu thật sự ông
không sợ gì, tại sao ở đâu, đi đâu bên cạnh cũng phải có thêm mấy tên vệ
sĩ, đã sống ở một nơi như thế này rồi mà tại sao vẫn phải để nhân viên bảo
an của nhà máy đứng canh bảo vệ?"

"Thị trưởng Lý, nếu ông nói như vậy thì ông sai rồi. Lão bách tính chỉ

khi không tin tưởng Đảng Cộng sản, chỉ khi tụ tập thành bè cánh thì mới có
người thấy họ đáng sợ. Bách tính bây giờ tuyệt đại đa số vẫn còn tin Đảng,
còn tin cán bộ Đảng, nên mới không kết thành bè cánh. Còn tôi bây giờ vẫn
là đảng viên, vẫn là cán bộ Đảng, vì thế tôi cũng là đại diện cho hình tượng
của Đảng, đại diện cho hình ảnh của Chính phủ, Đảng và Chính phủ đương
nhiên cũng phải bảo vệ lợi ích của tôi, bảo vệ hình tượng của tôi, trong tình
hình này ông nghĩ tôi sẽ sợ bách tính sao? Sở dĩ tôi không về nhà máy
sống, chẳng qua là muốn để lại một ấn tượng cho cán bộ lãnh đạo, một áp
lực cho cán bộ lãnh đạo, vấn đề của Trung Dương thực sự phải hạ quyết
tâm rồi, và quyết tâm của tôi là: phá sản."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.