PHÁN QUYẾT - Trang 67

"Dùng âm ly, dùng âm ly! Giống như trong công ty, Thị trưởng hãy

nói với chúng tôi qua âm ly! Tất cả chúng tôi đều muốn nghe!"

"Chúng tôi bị lừa đủ rồi, chúng tôi không yên tâm!"

...

Lý Cao Thành trầm tư rồi nói với mấy vị đại biểu ở hàng đầu trong

phòng hội nghị:

"Hoàn toàn có thể, hãy làm theo yêu cầu của công nhân, lập tức lắp

âm ly và loa, chúng ta ở đây nói cái gì, bên ngoài nghe cái đó."

Hiệu suất nhanh xuất thần, một loáng có mặt 7 thợ điện, chưa đầy 15

phút tất cả đã lắp đặt xong. Hiệu quả cũng tốt đến bất ngờ, giống hệt như
hiện trường đài phát thanh trực tiếp, đến những tiếng ho hắng trong phòng
họp, tiếng chuyển động của bàn ghế, bên ngoài đều nghe rõ mồn một.

Và cũng trong khoảng thời gian chưa đầy 15 phút, Lý Cao Thành đã

thấy ấm áp trở lại. Có người còn mang đến một cốc trà nóng hổi, bao giá
lạnh trong người cũng dần tan biến, hai chân không còn tê cứng nữa.

Khoảng 6 giờ, trời dần chuyển sáng, cuộc đối thoại cuối cùng cũng đã

bắt đầu.

Như bình thường, Lý Cao Thành nói vài câu với mọi người trước, ông

vẫn nói bằng giọng thành khẩn và bày tỏ sự đau lòng trước hiện trạng công
ty hiện nay. Mọi người có gì hãy nói cái đó, vốn dĩ ông đến đây để nghe ý
kiến của mọi người mà. Dù vấn đề nhức nhối thế nào thì chỉ cần mọi người
nói ra, và nếu sau này có nghi ngờ sẽ bị ai trả đũa vì những ý kiến và vấn
đề đó, Chính quyền thành phố tuyệt đối sẽ không khoanh tay đứng nhìn.
Công ty này vốn là của mọi người, công ty của mọi người thì chỉ có mọi
người đứng lên bảo vệ thì nó mới tồn tại được. Vì vậy, điều cần nói hãy nói
ra, thứ muốn kể hãy kể ra, nếu mọi người không quan tâm đến công ty này,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.