PHÁN QUYẾT - Trang 670

tên Phùng Mẫn Kiệt đó thực sự muốn làm quan đến mức mà thần kinh cũng
có vấn đề rồi, một lần lấy số tiền lớn như vậy để mua chức quan, chẳng
phải là muốn tìm chỗ chết! Thực ra tên tiểu tử ấy trong lòng nghĩ gì tôi hiểu
rất rõ. Bên ngoài là nói muốn tìm cách giúp ông, để ông nhanh chóng làm
phó Thị trưởng, nhưng thực ra lại là vì bản thân ông ta. Là ông ta muốn
tranh thủ tìm mọi cách nhanh chóng đẩy ông đi. Vốn tìm mãi chẳng được
cơ hội tiếp cận với cấp trên, lần này thì may quá, bởi cấp trên muốn khảo
sát ông, vừa đúng một mũi tên trúng hai đích, mượn danh nghĩa của ông
vừa tạo quan hệ với bên trên, vừa mở lối bằng phẳng cho đường đi của
mình, vừa để lại một tiếng tốt, vừa không sợ mạo hiểm. Cho dù có lộ ra, có
người muốn điều tra việc này, thì ông ta cũng không có trách nhiệm trực
tiếp gì. Lúc đó tôi còn có thể nói gì nữa, thứ nhất người ta đều vì lo nghĩ
cho ông, thứ hai cũng là lo nghĩ cho tôi, thứ ba đây cũng không phải là
phạm lỗi lầm gì, thứ tư đây cũng chính là việc mà Bí thư Nghiêm nói, chỉ là
tạm thời cho lãnh đạo thành phố mượn chứ không phải là muốn dùng
khoản tiền này làm thế này thế kia. Khi đó Bí thư Nghiêm phải đi Mỹ, Áo
và châu Âu khảo sát, dường như có vô tình nói rằng chính quyền thành phố
đang cần gấp một khoản ngoại tệ, xem xem doanh nghiệp Trung Dương
vốn có quan hệ với nước ngoài có thể tạm thời giải quyết được không?
Người nói không có ý, người nghe lại có tâm, Phùng Mẫn Kiệt liền ghi nhớ
câu nói này. Thực ra Công ty tập đoàn Dệt may Trung Dương lúc đó làm gì
có ngoại tệ, Phùng Mẫn Kiệt phải nhờ người ra chợ đen đổi số tiền đó ra ba
vạn đô la Mỹ, bốn vạn đô la Hồng Kông, chính vào ngày thứ hai sau khi
ông trở về từ Bắc Kinh, ông ta đã kéo tôi cùng đi đến đưa cho Bí thư
Nghiêm Trận số tiền này. Nói thực, lúc đó tôi sợ lắm, lúc bước vào cổng
nhà người ta, hai chân đều run bắn lên. Vậy mà khi đặt tiền lên bàn, người
ta đến một câu hỏi cũng không có. Nói lung tung một hồi liền bảo chúng tôi
nói lại với ông, kêu là kết quả khảo sát không có vấn đề gì lớn, bảo ông
trong vòng một, hai ngày đến gặp ông ta. Nửa tháng sau, lệnh nhiệm chức
phó Thị trưởng của ông được đưa đến. Phùng Mẫn Kiệt đã tức giận chửi
bới ngay trước mặt tôi, kêu là chức phó Thị trưởng đó của ông thực ra là do

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.