PHÁN QUYẾT - Trang 672

anh toại nguyện đâu. Tập thể đã toàn thân nhơ nhuốc, chỉ riêng mình anh
sạch sẽ, vậy được sao? Bọn họ sẽ đồng ý sao? Bọn họ sẽ dễ dàng bỏ qua
cho anh sao? Bọn họ sẽ còn tiếp tục bảo vệ anh sao? Sẽ còn nghe lời anh
sao? Anh còn có thể chỉ huy nổi bọn họ sao? Cái chức tổng giám đốc này
anh còn ngồi yên được sao? Trong mắt bọn họ, một lãnh đạo cao cấp như
anh, nếu không mang lại được phúc lợi gì cho họ thì suy cho cùng anh có
ích gì? Thị trưởng Lý, bây giờ thực sự khác xưa rồi. Tôi thực sự hết cách
rồi, thực sự hết cách rồi."

"Ý của ông có phải là, hành vi tham ô của người khác là hành vi chủ

động, còn hành vi tham ô của ông là bất đắc dĩ, là bị động? Vì thế ông cũng
cho rằng chủ động tham ô và bị động tham ô là khác biệt, là không giống
nhau về mặt bản chất?"

"Đây chỉ là cách nói của ông, cảm giác thực sự ông không thể hiểu

được. Bất thức Lô sơn chân diện mục, chỉ duyên thân tại thử sơn trung (1).
Thị trưởng Lý, ông có từng nghĩ, giả sử trong một hoàn cảnh, nếu tất cả
mọi người đều nghĩ không giống ông, đều làm không giống ông, vậy thì
cho dù ông có là một người tốt vĩ đại, ông làm những việc vĩ đại, thì trong
hoàn cảnh đó, trong mắt của những người đó, ông có thể được coi là một
người tốt không? Đối với bọn họ, những việc ông làm há chẳng phải đều là
việc xấu hay sao?"

-----

(1) Ý hai câu thơ này là: Không biết được chân diện mục của Lô sơn,

tại vì mình đang ở trong đó. (ND)

"Vì vậy nên dùng giá của bông chất lượng để mua về hơn nghìn tấn

bông thứ phẩm, coi máy móc bị đào thải làm hàng phế phẩm để bán đi rồi
lại làm thành sản phẩm mới để mua về bằng giá cao? Đến những việc
thương thiên hại lý như vậy cũng làm, thì cũng là hết cách ư? Việc này có
khác gì việc giết người đốt nhà đâu? Ông phạm tội ác tày trời rồi có thể nói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.