PHÁN QUYẾT - Trang 729

Thế còn nhà thì sao?

Nhìn dáng vẻ bồn chồn bất ổn của Dương Thành, xem ra vẫn chưa có

tin tức gì. Lý Cao Thành biết rõ áp lực và lo lắng của Dương Thành đối với
vấn đề này lớn hơn bản thân mình rất nhiều. Nếu sự thực chứng minh Lý
Cao Thành không có can hệ gì tới tất cả những vấn đề này thì mọi thái độ
của Dương Thành về vấn đề Trung Dương cũng sẽ là chính xác. Ngược lại,
sẽ là một sự chiết khấu lớn. Nhất là nếu giả sử sự thực chứng minh Lý Cao
Thành cũng có vấn đề, thậm chí là còn có vấn đề nghiêm trọng, thì thân
làm Bí thư Thành ủy như Dương Thành cũng sẽ không thể rũ bỏ được trách
nhiệm, không thể thoát khỏi tội bao che và thậm chí việc làm chứng cứ giả
cho người có tội cũng đồng nghĩa với việc anh cũng có tội lớn, chí ít cũng
đủ để nói rằng anh không xứng đáng với chức vụ của mình. Đây vốn không
chỉ đơn thuần là vấn đề trách nhiệm, mà còn là vấn đề đạo đức, vấn đề
nguyên tắc, vấn đề đúng sai mang tính chất Đảng.

Lại một hồi chuông điện thoại vang lên giục giã.

"Lão Lý, điện thoại của ông." Dương Thành chuyển ống nghe lại.

Lý Cao Thành gần như không tin vào tai mình, mãi lâu sau mới định

thần lại. Khuya thế này, sao lại có điện thoại của mình? Là ai gọi? Ông trân
trân nhìn Dương Thành:

"...của tôi?"

"Của ông." Có lẽ nhìn thấy dáng vẻ ngạc nhiên của Lý Cao Thành,

nên Dương Thành cố ý nói thêm, "Ngô Tân Cương."

Điện thoại của thư ký. Ông vội vàng cầm lấy ống nghe:

"Tôi là Lý Cao Thành, có việc gì vậy?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.