PHÁN QUYẾT - Trang 96

lương tâm! Tôi sẽ không bao giờ làm gì hổ thẹn với bách tính đã sinh ra và
nuôi dưỡng tôi...."

Cuối cùng, ông cũng đã kết thúc bài phát biểu của mình trong tiếng

reo vang giòn tan như sấm mùa xuân. Có thể rất nhiều người cơ bản không
nghe được những câu nói về sau của ông trong tiếng vỗ tay hò reo như sóng
thần, nhưng tất cả dường như đã chẳng còn nghĩa lý gì với mọi người nữa,
điều mà mọi người muốn nghe chính là cảm xúc của ông, thái độ của ông,
lập trường của ông, ngữ khí của ông. Thứ mọi người khao khát không phải
là rốt cuộc ông nói bao nhiêu, mà là cuối cùng những điều ông nói ra là gì.

Đây, có lẽ chính là cái gọi là nhân tâm sở hướng, dân tâm sở hướng.

(1)

-----

(1) Mong muốn của lòng người, mong muốn của lòng dân. (ND)

Trước màn reo vang và những tràng pháo tay, cảm giác đã lâu không

gặp đối với Dệt may Trung Dương hầu như lại xuất hiện trong ông, quyết
tâm của ông cũng đã lên cao trong giây phút này. Sự việc của Công ty tập
đoàn Dệt may Trung Dương không thể tiếp tục kéo dài được nữa, ông phải
loại trừ đi tất cả những can nhiễu, nghiêm túc quản lý lại Dệt may Trung
Dương. Một doanh nghiệp lớn với đông đảo cán bộ công nhân viên như
vậy, nếu cứ kéo dài thì sụp đổ không chỉ là bản thân một doanh nghiệp mà
phản ứng dây chuyền và ảnh hưởng xã hội của nó cũng sẽ vô cùng trọng
đại và lâu dài.

Có được những người nhân viên và bách tính như vậy thì còn việc gì

khó giải quyết và giải quyết không nổi nữa? Chỉ đơn thuần là mấy câu nói
vậy thôi, chỉ đơn thuần là mấy câu nói vốn chẳng đáng gì ấy, vẫn còn chưa
nói đến lời hứa và vị thế của thực hiện lời hứa mà đã khiến cho hàng nghìn
công nhân viên trở nên sôi nổi lạ thường, tiếng vỗ tay và tiếng reo vang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.