PHÁO ĐÀI SỐ - Trang 167

Becker lắc đầu không khoan nhượng:

- Việc này rất hệ trọng, anh nên biết, đây là vấn đề an ninh quốc gia.

Người phục vụ từ chối:

- Không thể được, có lẽ ông nên để lại…

- Việc này chỉ một lát là xong thôi mà, có phải cô ta đang trong phòng ăn
không?

Người phục vụ lắc đầu:

- Chúng tôi đóng cửa phòng ăn nửa tiếng rồi, tôi sợ là cô nàng và khách
đang vui vẻ rồi. Nếu ông để lại một lời nhắn, tôi chắc chắn sẽ chuyển đến
tay cô nàng vào sáng mai. - Anh chàng liền đưa tay về phía mấy chiếc hộp
có đánh số ở sau lưng.

- Liệu tôi có thể gọi phòng cô ta và…

- Tôi rất tiếc! - Người phục vụ cứng giọng, sự lịch thiệp ban đầu như tan
biến - Khách sạn Anfonso XIII chúng tôi luôn rất tôn trọng chuyện riêng tư
của khách hàng.

Becker bực mình, rõ ràng là anh không có ý định sẽ ngồi lại đây 10 tiếng
đồng hồ chờ cho đến khi gã béo và con điếm đó xuống ăn sáng.

- Tôi hiểu! - Anh nói - Xin lỗi đã làm phiền anh!

Anh quay lại tiền sảnh, bước thẳng đến chiếc bàn nắp cuộn xinh xắn mà
anh bắt gặp lúc đi vào. Trong chiếc bàn có đựng rất nhiều thiệp của khách
sạn Anfonso XIII, có cả bút và phong bì thư. Becker cho vội một tấm thiệp
vào bì thư và viết bên ngoài mấy chữ. "ROCIO". Sau đó anh trở lại chỗ
người phục vụ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.