PHÁP Y TẦN MINH: NGƯỜI GIẢI MÃ TỬ THI - Trang 141

án nhiều nghi vấn là tôi lập tức trở nên tỉnh táo. Có ai mà không thích khiêu
chiến chứ?

Lần đầu tôi đi công tác kết quả rất tốt. Sau khi chúng tôi hoàn thành việc
phúc tra liền báo cho người kêu oan kết luận cuối cùng. Người đó đặc biệt
tin phục quá trình làm việc cẩn trọng của chúng tôi.

Khi đi công tác về, tôi bắt đầu suy nghĩ về vấn đề ở trọ tại thành phố này.
Vì tiền thuê nhà rất đắt nên tôi quyết định tạm thời ở lại ký túc xá của đội
huấn luyện chó nghiệp vụ. Tuy mỗi ngày đều phải ngủ trong tiếng chó sủa
vang trời, nhưng đối với người yêu chó như tôi, thì làm bạn với lũ chó
nghiệp vụ cũng là chuyện vui.

Đồng nghiệp ở cùng phòng tôi là một người tốt nghiệp chuyên ngành khám
nghiệm dấu vết tại Học viện cảnh sát hình sự Trung Quốc, tên là Lâm Đào.
Cậu ta rất thích khoe khoang thân hình cơ bắp đẹp đẽ của mình với tôi.
Chúng tôi học cùng khóa nhưng lại khác chuyên ngành, vì thế cùng trường
mà chẳng quen nhau. Đến lúc ở cùng chỉ hận là đã gặp nhau quá muộn,
ngày nào cũng phải nói chuyện đến tận đêm khuya, cùng mong muốn được
tới hiện trường, được chỉ huy công tác khám nghiệm tại đó.

Do thói quen hình thành từ hồi học trường cảnh sát, đến cuối tuần mà tôi và
Lâm Đào vẫn dậy sớm như thường. Hai thằng bèn bàn với nhau hay là tìm
quán net nào đó, dành cả ngày chơi World Of Warcraft đi. Đột nhiên tiếng
chuông điện thoại lại vang lên chẳng đúng lúc.

“Dậy chưa?” Cách nói chuyện của sư phụ giống hệt tác phong của thầy,
mạnh mẽ như sấm sét, “Có án mạng, xác bị sáp hóa, các anh có đi không?”

“Đi.” Tôi nói không cần nghĩ ngợi.

Dù sao được đi phá án vẫn hấp dẫn hơn đánh World Of Warcraft.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.