PHÁP Y TẦN MINH: NGƯỜI GIẢI MÃ TỬ THI - Trang 149

Khi thực sự chạm vào cái xác thì tôi mới biết hóa ra không chỉ qua mắt
nhìn, mà cảm nhận bằng xúc giác cũng khiến người ta phải lộn mửa. Thi thể
trơn tuột như xà phòng, đeo găng tay y tế vào sẽ không thể nắm được cánh
tay của cái xác này. Mà nếu mạnh tay giữ chặt lấy nó thì da lập tức tróc
xuống, rồi chảy ra một thứ chất lỏng dính dớp vàng vọt.

Quần áo người chết vẫn nguyên vẹn, không có dấu hiệu bị xé rách, hư
hỏng. Nhìn vào kiểu dáng đồ lót thì đây là phụ nữ trẻ tuổi. Sau khi hoàn tất
quá trình chụp ảnh, ghi hình, chúng tôi bắt đầu gỡ quần áo ra.

Khám nghiệm bên ngoài thi thể không phát hiện ra bất cứ vấn đề nào. Mắt
của cái xác đã hoàn toàn rữa nát, thụt xuống, Khoang miệng mũi cũng rữa
ra chỉ còn một lớp da. Móng tay đã bong hết. Chúng tôi không thể kiểm tra
được xem có triệu chứng ngạt thở hay không.

Khi quá trình giải phẫu khám nghiệm bắt đầu, cậu thanh niên phụ trách
quay phim lại quăng mặt nạ ra, úp mặt vào thùng rác mà nôn mửa. Lâm
Đào lúc này chưa nôn bãi nào, liền cầm lấy máy quay phim bảo: “Để tôi
làm cho.” Tôi nhìn Lâm Đào cười, nghĩ thầm kể ra cậu ta cũng có thể làm
pháp y đấy.

Toàn bộ mô liên kết trên thi thể đã bị xà phòng hóa, nhưng tổ chức cơ thịt
thì vẫn còn rõ ràng, dễ phân biệt. Thông qua giải phẫu, chúng tôi không
phát hiện ra vết thương trí mạng. Cơ thịt vùng cổ bị thối rữa tương đối
nghiêm trọng, không thể xác định rõ ràng xem có hiện tượng xuất huyết hay
không. Vậy nhưng sư phụ lại nhanh chóng tìm ra khả năng tử vong lớn
nhất.

Xương sụn gần họng bị gãy, đầu vết gãy có dấu hiệu xuất huyết, chứng tỏ
xương gãy khi nạn nhân còn sống.

Lúc rạch mở khoang ngực bụng ra, chúng tôi cũng không còn cảm giác lợm
giọng nữa. Một phần vì chúng tôi đã quen dần với mùi hôi thối, một phần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.