PHÁP Y TẦN MINH: NGƯỜI GIẢI MÃ TỬ THI - Trang 151

dáng người hơi gầy. Sau khi tổng kết được những điều kiện này, phía cảnh
sát hình sự nhanh chóng mang ảnh chụp quần áo của người chết và thông
tin liên quan gửi đến các đồn công an, tiến hành so sánh với các tin báo mất
tích trước đây.

Công tác khám nghiệm tử thi kéo dài đến hơn 5 giờ mới kết thúc, quá trình
khâu liền thi thể cũng mất cả tiếng đồng hồ. Thi thể rất trơn, kẹp cầm máu
đều không giữ được lớp da trơn tuột ấy, mọi người đều sợ đâm vào tay nên
làm rất cẩn thận

Sau khi hoàn thành công tác khám nghiệm tử thi, quần áo trên người tôi
cũng đẫm mồ hôi do thời tiết quá nóng bức. Khó chịu nhất là khi tôi rửa tay
đến hai lần mà mùi xác thối vẫn ám vào tay.

Tôi cảm thấy phiền phức quá, dùng xà phòng, bột giặt rồi cả chất tẩy cũng
không rửa hết mùi. Tôi vừa ngửi tay vừa nôn khan không ngừng.

Sư phụ đứng bên cười: “Thấy chưa, đã bảo đeo hai lớp găng tay vào thì
không nghe, còn mạnh miệng. Cho anh nếm thử một chút, để xem về sau có
biết nghe lời hay không.”

“Đeo hai lớp găng tay thì không thối ạ?” Tôi hít hít ngửi ngửi khắp tay thầy
giống một chú chó nghiệp vụ. Quả là không thối thật. Cá không ăn muối cá
ươn, tôi phải chịu khổ ngay tức khắc!

Buổi tối mọi người cùng nhau ăn cơm, ai nấy bụng kêu ùng ục, bưng bát
cơm lên là cắm đầu cắm cổ ăn. Chỉ có tôi vẫn ngồi đó, giấu tay mình đi.
Thật ra tôi cũng đói lắm, nhưng mùi trên tay nồng nặc, không thể cầm bát
cơm lên được.

Sư phụ nhìn thấy tôi như vậy bèn bật cười, thầy đi ra ngoài cầm một nắm
rau thơm vào nói: “Vừa may trong phòng bếp còn một ít.”

Tôi nhìn thầy ngờ vực, không biết thầy ấy có ý gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.