PHÁP Y TẦN MINH: NGƯỜI GIẢI MÃ TỬ THI - Trang 156

Các điều tra viên nghe sư phụ nói, mỗi người một vẻ mặt. Hai ngày nay làm
việc liên tục không ngủ không nghỉ khiến ai nấy đều sức cùng lực kiệt.

“Đầu tiên, chúng ta đều thấy được điểm khả nghi. Cậu ta khẳng định
Trương Nguyệt không bị cưỡng bức, điều này cậu ta không thể biết được.
Tiếp theo, cậu ta nói vợ mình bị hại ở khu vắng người gần bãi rác. Điều này
hiển nhiên là chẳng thể xảy ra.”

“Vì sao lại không thể? Giết người xong, bọc xác lại rồi ném thi thể ở bãi
rác, nghe ra rất logic mà.”

“Thứ nhất, nếu ngẫu nhiên gặp kẻ ác, vậy kẻ ác đó hẳn là không tốn sức đến
mức bọc xác lại chứ, có tác dụng gì đâu?” Sư phụ chiếu đến trạng thái ban
đầu khi thi thể còn nằm trong bọc nilon, nói tiếp: “Thứ hai, nếu là bất ngờ
gặp người quen gần bãi rác, sau đó người quen này gây án, vậy muốn giấu
thi thể thì phải giấu càng xa càng tốt, chẳng ai lại vứt thi thể ở bãi rác gần
hiện trường cả. Hơn nữa, xác suất ở gặp được người quen ở nơi vắng vẻ
như thế là rất thấp.

Chúng tôi đờ đẫn lắng nghe, đều cảm thấy chỉ vì vậy mà nghi ngờ người ta
là không đủ căn cứ.

“Lí do tôi cho rằng Trương Nguyệt không bị hại ở bên ngoài cũng không
chỉ có vậy.” Sư phụ nhìn ra nghi vấn của chúng tôi, nói tiếp: “Tôi có đầy đủ
căn cứ để khẳng định Trương Nguyệt bị hại trong nhà.”

Sư phụ chiếu ảnh chụp thi thể lúc đầu ra: “Mọi người xem. Hung thủ buộc
và bọc xác nạn nhân trong các vật sau: Túi vải bao ngoài, màng nilon, dây
điện còn mới và dây điên thoại. Đặc biệt xác được bọc trong hai lớp nilon
hoàn toàn tương ứng về chất liệu. Các anh nghĩ xem, nếu gây án ở bên
ngoài liệu có thể tốn thời gian và công sức để bọc xác lại không? Nếu có,
người này tâm lý cũng quá cứng rắn rồi! Bởi vì dù hiện trường là nơi vắng
vẻ, nhưng chắc sẽ có người vô tình đi qua chứ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.