PHÁP Y TẦN MINH: NGƯỜI GIẢI MÃ TỬ THI - Trang 157

Chúng tôi cảm giác rất có lý, cùng gật đầu lia lịa. Sư phụ nhấp một ngụm
trà, nói tiếp: “Mặc khác, khi gây án ở ngoài thì làm sao tìm được nhiều thứ
để buộc, bọc thi thể như thế?”

“Ở gần đó có bãi rác mà. Trong bãi rác cái gì cũng có.”

“Nếu tìm dây buộc ở bãi rác, thứ dễ tìm thấy nhât là loại dây thừng mềm rất
thông dụng, lại dễ buộc chặt, chứ không phải là dây điện vừa cứng vừa khó
buộc. Hơn nữa trên dây điện và dây điện thoại đều có vết cắt rất mới, hung
thủ cần gì phải tự làm khó mình như thế? Trong một gia đình bình thường
có thể không có dây thừng, nhưng chắc chắc sẽ có một ít dây điện cũng như
dây điện thoại.”

“Nhưng tại sao thầy lại cho rằng việc bọc xác này diễn ra trong thời gian
ngắn? Biết đâu lại có nhiều hung thủ, giết người xong liền chia nhau về nhà
mang đồ để bọc xác đến thì sao?” Tôi đưa ra một khả năng khác.

“Anh làm bác sĩ pháp y thì không nên hỏi vấn đề này mới phải. Chúng ta
đều biết, sau khi chết khoảng hai giờ, thi thể sẽ cương cứng, lúc đó thi thể
rất khó gập lại. Mà khi chúng ta mở túi ra đã thấy cái xác hoàn toàn được
cuộn lại. Nói cách khác, trước khi thi thể cứng dần, hung thủ đã tiến hành
buộc rồi bọc xác lại. Ở một nơi vắng vẻ có thể vừa tìm được đồ bọc xác,
vừa bao xác lại cẩn thận chỉ trong hai tiếng đồng hồ là rất khó có khả năng.
Cho nên tôi nghĩ hiện trường Trương Nguyệt bị sát hại là trong nhà.”

“Liệu có khả năng khác không? Như là sau khi chồng Trương Nguyệt rời
đi, cô ấy mới bị người khác uy hiếp đến một nơi nào đó, giết người xong lại
mang ra bãi rác vứt xác?” Có điều tra viên hỏi.

“Khả năng này có thể loại trừ. Vì khi khám nghiệm tử thi không phát hiện
được dấu dây trói hoặc vết thương do chống cự. Tức là trước khi chết cô ấy
không hề bị khống chế, cũng không chống cự. Cô ấy hẳn là bị tấn công khi
không có sự phòng bị.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.