PHÁP Y TẦN MINH: NGƯỜI GIẢI MÃ TỬ THI - Trang 167

Phần 2

Không chỉ người cảnh sát mà ngay cả tôi cũng lấy làm ngạc nhiên. Muốn
bắt đầu tiến hành điều tra hình sự thì phải phát hiện được dấu hiệu phạm tội.
Sau vài giờ giải phẫu, tuy đã thấy vài vết thương, nhưng cũng không thể
hoàn toàn khẳng định đây không phải tai nạn giao thông, ít nhất là tôi nghĩ
thế.

“Ngài xác định đây là một vụ án mạng sao?” Người cảnh sát rụt rè hỏi.

“Có thể loại trừ khả năng tai nạn giao thông, hẳn là tổn thương do bị tấn
công trực tiếp. Vậy nên tôi cho rằng đây là một vụ án mạng.” Thái độ đanh
thép của sư phụ lại được thể hiện, “Đi thôi, chúng ta tới phòng họp, tôi
muốn giới thiệu vài điều vừa phát hiện được trong quá trình khám nghiệm.”

Trong phòng họp, các thành viên của đội hình sự đều mang vẻ mặt tập trung
nghiêm túc. Mỗi khi xảy ra một vụ án mạng, mọi người đều cảm thấy trên
vai mình phải gánh trách nhiệm vô cùng nặng nề. Ai đã từng làm cảnh sát
hình sự một thời gian dài sẽ không bao giờ muốn bỏ nghề. Dù cảnh sát hình
sự là công việc kham khổ nhất, vất vả nhất, nguy hiểm nhất, nhưng một lần
làm cảnh sát hình sự thì luôn nguyện lòng làm cảnh sát hình sự cả đời. Bởi
vậy lúc đối mặt với một vụ án, người cảnh sát vừa lo lắng vì những khó
khăn sẽ phải trải qua, vừa hào hứng trước thử thách sắp tới.

“Tổn thương trên thi thể chủ yếu tập trung vào vùng đầu và tay chân.” Sư
phụ chiếu hình ảnh lên, chậm rãi nói, “Tuy rằng các bác sĩ đã tháo một phần
xương sọ trước trán trong quá trình cấp cứu cho Lý Giải Phóng, hiện nay
mảnh sọ đó vẫn chưa được bệnh viện đưa đến, vì thế không thể nhìn rõ
dạng gãy xương ở mảnh sọ trước trán, nhưng chúng tôi nhìn phim chụp CT
thì thấy đây là một vết gãy hình nhánh, rạn vỡ, không lõm, không dập nát.
Dạng gãy xương như vậy rất ít gặp trong các vụ tai nạn giao thông, thực tế

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.