PHÁP Y TẦN MINH: NGƯỜI GIẢI MÃ TỬ THI - Trang 185

Phần 2

Đến nhà xác, chúng tôi đều choáng váng. Năm đó huyện Thanh Hạ còn
chưa xây xong phòng giải phẫu thi thể, khắp nhà xác tối om, im ắng. Mãi
tới khi chúng tôi vào phòng giữ xác mới nghe được chút âm thanh phát ra
từ tủ đông giữ xác. Trong phòng giữ xác cũng không có đèn, ánh trăng
chiếu xuyên qua cửa sổ, không hề là ánh trăng lãng mạn mà chỉ mang thêm
chút cảm giác âm u trầm mặc.

“Có thể tìm ra biện pháp chiếu sáng nào không?” Sư phụ hỏi. Nói chung
điều kiện thiết yếu nhất khi giải phẫu thi thế chính là có đủ ánh sáng.

“Có hai biện pháp, một là dùng đèn lớn trên nóc xe khám nghiệm, rất sáng
nhưng một thùng dầu chỉ có thể chiếu trong bảy tiếng đồng hồ, hiện giờ chỉ
còn nửa thùng dầu thôi.” Bác sĩ Thiệu của phòng pháp y huyện Thanh Hạ
nói, “Ngoài ra có thể ra ngoài giải phẫu, nối dây điện để bật một bóng đèn,
nhưng độ sáng có hạn.”

“Ba tiếng đồng hồ chắc chắn không lo xong việc, nối dây điện đi, tốt nhất là
tìm bóng có số Watt lớn, sau đó dùng đèn khám nghiệm cầm tay phụ trợ
việc chiếu sáng.” Sư phụ vừa nói, vừa ra bãi đất trống sau phòng giữ xác để
tìm nơi có thể đặt một chiếc giường lớn đủ cho ba thi thể.

“Ba tiếng chắc chắn không xong.” Bác sĩ Thiệu nuốt nước miếng. Ý sư phụ
là: Đêm nay đừng mong được ngủ.

Rất nhanh sau đó, một chiếc đèn đơn giản được bác sĩ pháp y địa phương
cùng nhân viên thu thập chứng cứ dựng lên, dùng đèn trên công trường để
chiếu sáng, rất sáng nhưng cũng rất nóng. Vừa lúc đó, thi thể cũng được lái
xe của nhà xác đưa đến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.