PHÁP Y TẦN MINH: NGƯỜI GIẢI MÃ TỬ THI - Trang 200

Lời của sư phụ kéo tôi ra khỏi dòng suy nghĩ, tôi nói: “À, em nghĩ thế này.
Loại bơm hơi này khác với bơm thông thường, có lẽ đây là bơm chuyên
dùng cho xe máy. Hơn nữa nơi em phát hiện ra là một con đường nhỏ, gần
đường mòn dẫn lên núi, đi xe đạp hơi khó, chỉ có thể đi bộ hoặc đi xe máy.”

“Đúng, rất tốt. Vậy chẳng lẽ hung thủ vừa đi bộ vừa bưng chậu xăng đến
đốt xác?” Sư phụ dùng giọng trêu chọc nói.

“Hay là lấy xăng trong nhà nạn nhân?” Tôi hỏi.

“Khả năng này tôi cũng đã tính qua. Tôi xem kỹ rồi, trong nhà nạn nhân
không có đồ đạc gì cần dùng đến xăng, nên chẳng cần trữ xăng làm gì cả.”

“Em hiểu rồi, ý thầy là hung thủ tự đi xe máy đến hiện trường.”

“Đúng, đó là điều thứ nhất, thứ hai đây hẳn là một vụ giết người do mất
không chế.” Sư phụ nói, “Ngẫm lại đi, nếu như có âm mưu giết người từ
trước thì có thể đựng xăng vào can, dễ mang theo lại dễ làm sạch. Nhưng
trong vụ này hung thủ lại đựng xăng bằng chậu, như vậy khả năng lớn nhất
là sau khi giết người, hắn vào kho lấy cái chậu ra, hứng xăng từ bình xăng
xe máy rồi đem vào đốt xác.”

Tôi gật đầu, cảm thấy phân tích của sư phụ rất có lý. Thầy nói tiếp: “Đầu lũ
trẻ bị tổn thương, nhưng chỉ gây hôn mê chứ không dẫn đến tử vong, càng
khẳng định chuyện hung thủ vội vàng giết người đốt xác.”

Tôi quay đầu nghĩ ngợi, đột nhiên khó hiểu rõ ý sư phụ: “Mất công điều tra
một hồi, cuối cùng cũng chỉ biết hung thủ giết người do mất khống chế
sao?”

Sư phụ cười nói: “Đúng vậy. Nhưng tôi cảm thấy phát hiện này rất quan
trọng. Giết người do mất khống chế ngay trong nhà nạn nhân, chứng tỏ điều
gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.