PHÁP Y TẦN MINH: NGƯỜI GIẢI MÃ TỬ THI - Trang 201

Tôi đột nhiên hiểu ra: “Là người quen gây án!”

Sư phụ gật đầu: “Đúng rồi, đây chính là điều tôi muốn nói. Mất khống chế
dẫn đến giết người không nhất định là người quen gây án, nhưng giết người
do mất khống chế ngay trong nhà nạn nhân thì hung thủ thường là người
quen.”

“Nhưng chỉ căn cứ vào một cái chậu mà phán đoán là người quen gây án thì
có vẻ không đủ chứng cứ xác thực.” Tuy rằng trong công tác pháp y nhiều
khi cần suy đoán, đôi khi chúng tôi tự gọi đùa công việc của mình là “Cho
rằng đoán ra như vậy” , nhưng mỗi suy đoán của chúng tôi đều cần căn cứ
nhất định, nếu đoán mò không cần căn cứ thì đương nhiên tỉ lệ thất bại sẽ
rất cao. Bởi thế suy đoán này của sư phụ khiến tôi không khỏi băn khoăn.

“Dĩ nhiên không chỉ dựa vào manh mối này.” Sư phụ vừa nói, vừa dẫn tôi
tiến vào hiện trường, “Tôi còn hai căn cứ khác.”

Đi tới hiện trường phòng bếp, sư phụ chỉ lên bệ bếp: “Ở đó có một nồi mì,
trên bàn có bốn cái bát, đây là điểm bất thường. Trong nhà có ba người,
theo lý mà nói chỉ cần ba cái bát là đủ dùng rồi, thế nên chiếc bát còn lại
chắc chắn là dành để mời người quen.”

“Nếu chỉ là người mới quen thì sao? Quan hệ không quen thân lắm, hoặc
khách vãng lai chẳng hạn?” Tôi hỏi.

“Qua điều tra tình huống, lão Hạ là người rất chú ý khoản mời khách, nếu
không quen thân thì bữa tối sẽ không đơn giản như vậy. Vậy nên tôi cho
rằng hung thủ là người thường xuyên đến nhà lão Hạ ăn cơm.” Sư phụ nói.

Tôi gật đầu tỏ vẻ tán thành, hỏi: “Còn căn cứ thứ hai đâu ạ?”

Sư phụ nói tiếp: “Mặt khác, anh còn nhớ không, trên cả ba thi thể đều
không có dấu hiệu chống cự. Nhất là tổn thương trên người bọn trẻ, là bị
người ta đập vào phía trước, nếu không phải người quen thì đứa trẻ lớn như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.