PHÁP Y TẦN MINH: NGƯỜI GIẢI MÃ TỬ THI - Trang 203

“Nếu là giết người do mất không chế thì có rất nhiều động cơ gây án.” Sư
phụ nhíu mày, “Nhưng bằng cảm giác, tôi nghĩ đằng sau vụ án là mâu thuẫn
tiền bạc.”

“Hả? Có căn cứ không?” Cục trưởng nhất thời trở nên hứng thú.

“Có.” Sư phụ nói, “Khi lọc tro tàn tại hiện trường, tôi phát hiện ngoài
những mảnh chậu nhựa còn có rất nhiều mảnh quần áo khác nhau.”

Sư phụ chiếu lên hình ảnh tại hiện trường, nói: “Mọi người xem đây, tại
hiện trường phòng ngủ tuy rằng đã sụp đổ phần lớn, nhưng tủ quần áo
không hề bị sập. Mặc dù tủ quần áo cũng cháy gần hết, quần áo bên trong
cháy sạch, nhưng mảnh quần áo không thể phân tán khắp hiện trường như
thế được. Vậy nên, chỉ có hai khả năng, một là hung thủ dùng quần áo làm
vật dẫn cháy, hai là hung thủ lục tung hiện trường để tìm tiền bạc.

Sư phụ nhấp một ngụm trà, nói tiếp: “Nếu hung thủ đã tốn công lấy xăng từ
bình xăng xe máy, thì có lẽ không cần rải quần áo ra làm vật dẫn cháy, trên
hiện trường có nhiều đồ gỗ, chăn đệm, việc gì phải tốn thời gian đi lấy quần
áo làm mồi lửa. Nếu là lục tìm tiền bạc thì lại có khả năng đem quần áo
ném đầy hiện trường”.

Cục trưởng gật đầu, hỏi: “Nếu ngài đã nói là mất khống chế giết người, vậy
tại sao lại là giết người cướp của?”

Sư phụ nói: “Tôi gọi đó là giết người do mất khống chế, là muốn nói tới
việc bất ngờ nảy ra ý định giết người. Có thể trong khi trò chuyện, hung thủ
biết lão Hạ có tiền nên đột nhiên muốn giết người.”

“Tôi biết nên làm thế nào rồi, giao cho tôi đi.” Cục trưởng đầy tự tin, quay
lại nói với các điều tra viên, “Không cần nói nhiều, hành động đi!”

Cục trưởng, sư phụ và tôi cùng ở lại ban chỉ huy chuyên án. Sư phụ và cục
trưởng thoải mái nói chuyện gia đình, chờ đợi tin tức từ điều tra viên. Tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.