PHÁP Y TẦN MINH: NGƯỜI GIẢI MÃ TỬ THI - Trang 204

thì mệt quá rồi, nằm tựa vào ghế, thiếp đi tự bao giờ.

Không biết tôi ngủ bao lâu, đột nhiên nghe thấy tiếng chuông điện thoại
vang lên dồn dập. Tôi xoa cái cổ cứng ngắc, thấy sư phụ cũng đang ngủ gục
trên bàn. Cục trưởng cầm lấy điện thoại hỏi: “Thế nào?”

Không rõ phía đầu dây bên kia nói gì, chỉ thấy khuôn mặt Cục trường ngập
tràn vui sướng. Lát sau Cục trưởng cúp máy, nói: “Có suy đoán của các vị,
chúng tôi làm việc nhẹ nhàng hẳn.”

Sư phụ hỏi: “Có manh mối sao?”

Cục trưởng nói: “Không chỉ là có manh mối, phá án xong rồi.” Chúng tôi
vô cùng hào hứng, Cục trưởng mới nói tiếp, “Qua điều tra, quả thực trước
khi vụ án phát sinh hai ngày, lão Hạ đã đến ngân hàng rút ba vạn tệ tiền tiết
kiệm. Ông ấy muốn giao số tiền này cho con trai. Anh con trai có chút mối
làm ăn, cần mấy vạn đồng làm vốn nên hỏi vay lão Hạ, hẹn đến Tết sẽ về
lấy. Hai hôm trước lão Hạ vào thị trấn để mua đồ, tiện thể rút tiền ra, giấu
trong tủ quần áo.”

Sư phụ hỏi: “Đã bắt được hung thủ rồi à?”

Cục trưởng nói: “Đúng vậy. Sau khi nghe phân tích của ngài, mục tiêu liền
được thu hẹp lại, hung thủ là cháu ruột của lão Hạ. Người này suốt ngày
chơi bời lêu lổng, không chịu làm việc đàng hoàng, thường xuyên đến nhà
lão Hạ ăn chực. Các vị nói có thể hung thủ hay tới nhà lão Hạ ăn cơm, lại
còn đi xe máy, chúng tôi lập tức nghĩ đến hắn. May nhờ cái bơm cùng dấu
vân tay trên đó, vụ án đã có chứng cứ vô cùng xác thực. Thật sự cảm ơn các
vị!”

Sư phụ hỏi tiếp: “Hắn khai báo ra sao?” Mỗi lần phá án xong, sư phụ đều
hỏi cặn kẽ quá trình gây án, sau đó đối chiếu với suy luận trước đó, không
ngừng tổng kết, không ngừng tích lũy kinh nghiệm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.