PHÁP Y TẦN MINH: NGƯỜI GIẢI MÃ TỬ THI - Trang 206

Vụ án thứ mười một – Tiếng gọi cửa lúc nửa đêm

Phần 1

Sau khi giải quyết thành công vụ án đêm Giáng Sinh, ba ngày sau chúng tôi
chuẩn bị dọn dẹp quay về Sở. Trước đó tôi đã kịp ngủ một giấc kéo dài tới
mười bốn tiếng đồng hồ, cuối cùng cũng bù được cơn thiếu ngủ. Trên
đường trở về, tinh thần của tôi phấn chấn lạ thường, dọc đường hai thầy trò
trao đổi về chi tiết vụ án, coi như tổng kết nâng cao kinh nghiệm.

Xe vừa đi vào đường cao tốc, chuông điện thoại di động của sư phụ vang
lên.

“Chẳng lẽ lại phải đi làm vụ khác luôn?” Sư phụ nhăn mặt đùa với tôi.
Trong lòng tôi hiểu rõ, nếu thật sự có vụ án khác thì dĩ nhiên chúng tôi phải
đi ngay, bởi vì một năm nay trong phòng pháp y tỉnh chỉ có hai chúng tôi
mà thôi.

“Đầu tiên chúc mừng các anh lại có chiến công mới, lúc nào về sẽ thưởng
cho mỗi người một bao thuốc lá ngon nhé.” Từ di động vọng ra giọng nói
quen thuộc của Trung đoàn trưởng trung đoàn hình sự, “Các anh đang ở đâu
đấy?”

“Chúng tôi không cần thuốc lá ngon, chỉ cần nghỉ ngơi thôi.” Có vẻ như sư
phụ đã có dự cảm bất thường, “Mới vừa vào đường cao tốc, tôi đây chạy đi
chạy lại nhiều cũng không chịu nổi đâu.”

“Vậy…” Trung đoàn trưởng hơi ngập ngừng, “Tôi cũng muốn để các anh
nghỉ hai ngày cho thoải mái một chút, thế nhưng…”

“Được rồi, ở đâu?” Sư phụ biết đã chọn nghề này tức là chọn một cuộc
sống không có tự do. Sư phụ thường nói đùa rằng chúng tôi bị bọn tội phạm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.