PHÁP Y TẦN MINH: NGƯỜI GIẢI MÃ TỬ THI - Trang 207

dắt mũi, chúng gây án lúc nào thì lúc đó chúng tôi phải làm việc, chúng
phạm tội ở đâu thì chúng tôi phải tới chỗ đó.

“Khụ khụ.” Trung đoàn trưởng cũng hơi áy náy, ho khan hai tiếng, nói:
“Ừm, mọi người đành chịu vất vả vậy. Vụ án này không hề nhỏ, vẫn cần
các anh ra tay.”

“Không phải chứ, giờ là dịp Giáng Sinh chứ có phải mùa giết người đâu, ở
đây vừa chết ba mạng người đấy.” Sư phụ nhíu mày nói. Chúng tôi đều
hiểu, nếu trung đoàn trưởng đã gọi là vụ án lớn thì phải chết hơn ba người.

“Đúng vậy, bên này cũng chết ba.” Trung đoàn trưởng nói tiếp, khẳng định
suy đoán của chúng tôi, “Ở vùng nội thành Thanh Châu, một nhà ba người
chết, vụ án đang khiến dân tình xôn xao.”

Thành phố Thanh Châu cách huyện Thanh Hạ chưa đến 100 km, “Án mạng
xảy ra vào lúc nào?” Sư phụ hỏi.

“Có lẽ là đêm qua. Tám giờ sáng nay người chồng về đến nhà thì phát hiện
ra, cảnh sát địa phương đã tiến hành bảo vệ hiện trường, họ vừa báo thông
tin lên Sở.” Trung đoàn trưởng nói, “Nếu bây giờ các anh đến đó thì chắc
công tác khám nghiệm hiện trường cũng mới bắt đầu.”

“Đã rõ.” Sư phụ cúp máy, sự mệt mỏi trong ánh mắt dường như biến mất,
giờ đây chỉ toàn là cảm giác khí thế trước khi chiến đấu, thầy rướn người
nói với anh lái xe, “Tiểu Nguyễn phải vất vả rồi, đi sang Thanh Châu nhé.”

Mười giờ sáng, chúng tôi tới tiểu khu Nguyên Đạt ở thành phố Thanh Châu,
đội trưởng đội hình sự địa phương đang chờ chúng tôi trước cổng. Sau khi
nói sơ qua tình huống, chúng tôi đi bộ vào hiện trường trung tâm. Tiểu khu
Nguyên Đạt là khu biệt thự của những kẻ lắm tiền nhiều của. Hiện trường
trung tâm của vụ án là một căn biệt thự nhỏ ở gẩn cổng tiểu khu. Biệt thự
này thuộc tài sản của giám đốc công ty Công nghệ thông tin thành phố

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.