PHÁP Y TẦN MINH: NGƯỜI GIẢI MÃ TỬ THI - Trang 233

Nước bùn dưới hầm ngập đến cẳng chân, đen đục, soi đèn cũng không thấy
được gì. Tôi và sư phụ mò mẫm trong nước bùn, y như bắt cá chạch.

Rất may là diện tích hầm nhỏ hẹp, sau mười phút, đúng lúc chúng tôi sắp
ngạt thở thì tìm thấy một đôi giày da cổ cao.

Sư phụ khá vui mừng trước phát hiện đó. Tuy rằng chúng tôi không phải
chuyên gia thu thập chứng cứ, nhưng có thể thấy đế đôi giày da đen này
tương đối trùng khớp với dấu chân máu tại hiện trường, đây có thể sẽ là
chứng cứ quan trọng có tính xác định.

Chúng tôi cầm giày trở lên phía trên. Sư phụ nói, “Tôi lập tức mang đến
phòng pháp chứng để so sánh.”

Những lời này dường như có ẩn ý, tôi theo bản năng hỏi: “Còn em thì sao?”

“Anh nghỉ một lúc rồi xuống mò tiếp.” Sư phụ nói.

“Em? Một mình ấy ạ? Lại xuống nữa ạ?”

“Sợ quá thì thôi, chờ tôi quay lại.” Sư phụ lại dùng chiêu khích tướng.

“Sợ? Có gì mà sợ? Xuống thì xuống, nhưng thuốc diệt chuột là dạng bột,
không cần đựng trong chai lọ, xuống đấy có thể mò được cái gì chứ?” Lúc
này sĩ diện cứ là to nhất.

“Tôi biết chắc là không có chai lọ gì, nhưng tôi bảo anh đi mò hung khí.”

Tôi liền hiểu ra. Trong vụ án giết ba người nhà Triệu Hân có hai loại tổn
thương, con dao găm cắm trên người Triệu Hân hẳn là thứ gây ra vết cắt sắc
nhọn, còn hung khí dạng tày thì chưa được tìm thấy. Nếu là Tề lão đại gây
án, hung khí lại không có trong phòng bảo vệ, thì có thể hung khí đang ở
dưới hầm. Tuy tôi biết phân tích của sư phụ rất có căn cứ, nhưng cột sống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.