PHÁP Y TẦN MINH: NGƯỜI GIẢI MÃ TỬ THI - Trang 234

vẫn lạnh toát khi nghĩ đến chuyện một mình tôi phải lần mò trong cái hầm
tối như mực vừa có người chết,

Biết làm sao được, đã mạnh miệng như thế rồi, tôi đành chui xuống hầm.
Không biết trong nước bùn có cái gì, chỉ biết cách một lớp găng tay cao su
dày cộp vẫn thấy lắm thứ đủ loại cứng mềm. Chỉ sợ mò ra cái gì còn sống
thì đúng là vừa ghê tởm vừa nguy hiểm.

Không lâu sau, đầu ngón tay của tôi chạm vào vật gì đó rất cứng, cầm lên
thì thấy là một cây búa.

Tôi mừng rỡ chạy khỏi hầm, mang cái búa cho vào túi đựng vật chứng, cởi
đồ bảo hộ xong liền gọi điện cho sư phụ. Đầu máy bên kia sư phụ cũng rất
hào hứng: “Cơ bản có thể kết án rồi, dấu giày cũng trùng khớp.”

Tại hiện trường có dấu chân của Tề lão đại, tìm thấy hung khí khớp với tổn
thương trong vụ Triệu Hân ở nơi Tề lão đại tử vong, thời điểm anh ta chết
cũng thống nhất với thời điểm phát sinh vụ án kia, camera theo dõi giúp
loại trừ những người khác ra khỏi diện tình nghi, nhưng không thể loại trừ
người bảo vệ luôn có mặt trong tiểu khu như Tề lão đại, hơn nữa anh ta đã
tự sát ngay sau khi vụ án nhà Triệu Hân phát sinh. Có quá nhiều chứng cứ
chứng minh hung thủ chính là Tề lão đại.

Nhưng điều đó không khiến sư phụ thỏa mãn: “Trên áo Tề lão đại có một
vết rách còn mới, tuy khá nhỏ nhưng tôi cảm thấy nó có liên quan đến vụ
án.”

Vì muốn cùng sư phụ tỉ mỉ xây dựng lại quá trình gây án, chiều hôm đó tôi
lê tấm thân mệt mỏi quay lại nhà Triệu Hân.

Trong phòng ngủ của Triệu Hân vẫn yên tĩnh như lần đầu chúng tôi đến.
Chăn bị lật lên, có lẽ khi vụ án phát sinh, cô ấy nghe tiếng đập cửa nên chạy
xuống mở cửa. Tưởng như bình thường, nhưng sư phụ vẫn tìm ra điểm khác
lạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.