PHÁP Y TẦN MINH: NGƯỜI GIẢI MÃ TỬ THI - Trang 251

hết ra ngoài như hất bát cơm, mất đến nửa ngày mới gom được hết nội tạng
vào khoang bụng, sau đó đặt vào túi đựng thi thể mang về.”

“Các anh giải phẫu thi thể rồi à?”

“Có cần mổ xẻ gì đâu.” Bác sĩ Lý đáp, “Trừ mở lồng ngực, còn lại khoang
bụng cũng chẳng cần mổ, nội tạng bày hết ra đấy rồi. Chúng tôi cũng đã
nhìn phần sọ não, hẳn là bị thú hoang cắn xé, não không còn, cũng chẳng
cần mở sọ làm gì.”

“Còn lưng?” Sư phụ hỏi, “Phần mềm trên lưng vẫn còn nguyên đó thôi.”

“Lưng à?” Bác sỹ Lý lắc đầu, “Phương pháp giải phẫu thông thường đâu có
giải phẫu phần lưng. Mà xem xét phần lưng cũng chẳng thấy gì.”

“Sao anh biết là không có gì?” Sư phụ nói, “Phương pháp thông thường
đúng là không có phần lưng, nhưng thi thể này đã chẳng còn gì để khám
nghiệm, vậy tại sao không giải phẫu lưng? Biết đâu lại có phát hiện mới thì
sao?”

Bác sỹ Lý không nói gì, nhưng có thể thấy anh ta không phục lắm.

“Chúng ta xem phần lưng trước đi đã.” Sư phụ nói xong, liền dùng màng
bọc nilon bọc lấy phần bụng khuyết thiếu, phòng ngừa nội tạng lại rơi lòng
thòng ra bên ngoài. Sau đó chúng tôi hợp lực lật thi thể lại, để nó nằm sấp
xuống.

Do đã bị phân hủy mạnh, lại qua quá trình đông lạnh và rã đông, hiện giờ
phần lưng nhìn ướt rượt, có thể thấy rõ những bọc khí thối rữa. Chúng tôi
cẩn thận cắt mảng da lưng, tách cơ thang và cơ lưng rộng. Đột nhiên chúng
tôi phát hiện được một vệt đỏ rất rõ ràng vắt từ vai trái sang vai phải.

Sư phụ nhìn kỹ dấu vết khắc sâu vào cơ thịt trên lưng này, quay đầu ra sau
nói với bác sĩ Lý: “Chẳng phải anh khẳng định rằng không tìm được gì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.