PHÁP Y TẦN MINH: NGƯỜI GIẢI MÃ TỬ THI - Trang 253

Chứng tỏ người này bị tấn công trong nhà, chứ không phải bị cướp hại trên
đường.”

Tôi cảm thấy phân tích này của sư phụ rất quan trọng, nạn nhân bị làm hại ở
trong nhà, cũng có nghĩa là cô ấy và hung thủ có quan hệ. Nhưng bác sỹ Lý
không cho là đúng, anh ta lắc đầu, tỏ vẻ chẳng hứng thú với phân tích này.

Giải phẫu lưng xong, chúng tôi lật thi thể lại, dùng gạc lau đi máu dính trên
thi thể.

“Vẫn chưa làm rõ được nguyên nhân tử vong hả?” Sư phụ vừa nói vừa lấy
gạc lau khu vực xung quanh lỗ hổng trên xương sọ.

“Vẫn chưa, nội tạng không bị tổn thương, có thể thấy phần mềm cũng vậy.
Xương móng trong họng không gãy, triệu chứng ngạt thở không quá rõ
ràng. Cho nên chúng tôi không có cách nào suy đoán được nguyên nhân tử
vong.” Bác sỹ Lý nói, “Nhưng không rõ nguyên nhân tử vong cũng không
phải vấn đề. Với điều kiện thi thể như thế, không tìm ra cũng là bình
thường.”

Sư phụ nhíu chặt mày, rõ ràng rất khó chịu với lời lấp liếm của bác sỹ Lý.
Thầy lau màng xương một lúc rồi nói, “Tại sao không phải là chấn thương
sọ não dẫn đến tử vong?”

“Da đầu không còn, não cũng mất, màng não cứng chỉ còn mảnh nhỏ, nhìn
qua những mảnh đó thấy không có máu đọng. Chúng tôi không khẳng định
là không phải chấn thương sọ não, nhưng cũng không có căn cứ phán đoán
là chấn thương sọ não.” Bác sỹ Lý đáp.

“Sao lại không có căn cứ?” Sư phụ chỉ vào lỗ hổng trên xương sọ, “Trên
xương sọ có vết gãy vỡ lớn như vậy, chẳng lẽ không thể dẫn đến cái chết?”

“Vết gãy này không chứng minh được gì mới phải chứ?” Bác sỹ Lý nói,
“Chúng tôi cho rằng đó là do thú hoang cắn vỡ xương sọ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.