PHÁP Y TẦN MINH: NGƯỜI GIẢI MÃ TỬ THI - Trang 271

“Vì sao chị ta nhất định phải có ý kiến?” Sư phụ nói, “Chúng ta không thể
nghĩ như vậy, loại người gì cũng có, dĩ nhiên sẽ có người phụ nữ chịu nhịn
nhục.”

Điều tra viên gật đầu.

“Dù thế nào chăng nữa, Quách Tam hiện là người bị tình nghi nhiều nhất.”
Sư phụ nói, “Cứ bắt người về trước đã, ngoài ra tôi sẽ cùng tiểu Tần sẽ đến
nhà hắn xem sao.”

Lần đầu tiên đi bắt kẻ bị tình nghi, có vẻ như tôi vẫn chưa kịp thích ứng.
Khi thấy ba điều tra viên ấn chặt Quách Tam đang ngồi trong nhà sao trà
xuống đất rồi còng tay, tôi vẫn có chút thương hại kẻ bị đè ra như gà chịu
trói. Lâm Ngọc Lan thì khóc gào, nghe không ra câu nào với câu nào. Một
nữ cảnh sát đi lên giữ lấy Lâm Ngọc Lan, nói: “Cùng lên Cục công an,
chúng tôi cần chị nói vài chuyện.”

Ngay khi vợ chồng Quách Tam bị điều tra viên nhét vào trong xe, đưa về
điều tra, sư phụ dẫn tôi vào sân nhà họ Quách.

Trong góc sân có một cái xe đẩy, chiếc xe đẩy này lập tức khiến tôi cực kỳ
hứng thú. Tôi mau chóng đội mũ, đeo khẩu trang và găng tay, đến gần chiếc
xe quan sát. Sư phụ thì bị đống củi được chất ở một góc khác hấp dẫn, thầy
chậm rãi đi lại quanh đống củi ấy.

Chiếc xe đẩy này hết sức bình thường, thoạt nhìn thấy nó cũng đã qua nhiều
năm sử dụng. Tôi vuốt nhẹ lên mặt trên của chiếc xe, đột nhiên, dường như
có một vật cứng móc vào găng tay của tôi. Tôi từ từ nhấc tay ra khỏi đó,
nhìn thật kỹ, thì ra ở đoạn giữa bề mặt xe có một cái đinh sắt nhô ra. Có lẽ
vì sợ nó sẽ làm người ta bị thương nên mũi nhọn đã bị đập cho cong xuống,
hình thành trên mặt xe một cái móc sắt hơi gồ lên.

Tôi lấy đèn pin chiếu chếch xuống, rồi dùng kính lúp soi kỹ, liền phát hiện
ra vật chứng quan trọng – là mấy sợi len màu xanh lá.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.